Khi thấy Đường Tuấn im lặng, Ngân Lang Vương lại nói tiếp: “Chủ nhân, lần sau chúng ta có thể pha loãng thuốc nước gấp một trăm lần rồi mới đưa cho bọn họ, còn đâu chúng ta sẽ giữ lại thuốc nước ban đầu cho mình.”

Trong khoảng thời gian này, quân doanh đã được huấn luyện cách sử dụng thuốc nước. Mặc dù dùng rất nhiều nhưng vẫn còn hơn một nửa là thuốc nước ban đầu.

Đường Tuấn liếc mắt nhìn đám người Sở Hải, hỏi: “Các cậu cũng có suy nghĩ như vậy sao?”

Sở Hải nói: “Chủ nhân, những chuyện mà Ngân Lang nói là cách duy nhất của chúng ta bây giờ. Ngài vừa mới tới biển Tinh Tú không lâu, nên có thể sẽ không biết hai phần ba thực lực của biển Tinh Tú sẽ đáng sợ như thế nào.”

“Bây giờ, dưới trướng của Trì Phương Bằng có gần mười vị cảnh giới nửa bước Hóa Thần, lại cộng thêm các quân doanh khác, ít nhất cũng có nhiều hơn mười lăm vị nửa bước Hoá Thần rồi.”

“Có hai mươi bốn thế gia ở biển Tinh Tú. Mặc dù không phải thế gia nào cũng đều có người đạt đến cảnh giới nửa bước Hóa thần, những lai lịch của những thế gia này đều rất sâu xa, không thiếu bảo vật để phát huy uy lực của cảnh giới nửa bước Hóa Thần. Mỗi thế gia đều có một người đạt cảnh giới nửa bước Hoá Thần, thì tổng cộng sẽ có hai mươi bốn người.”

“Nếu hai thực lực liên thủ lại với nhau, cộng lại đã có bốn mươi người đạt cảnh giới nửa bước Hóa Thần, thậm chí càng ngày càng nhiều hơn thế nữa. Nếu chúng ta tính toán kỹ thì cũng chỉ có mười người đạt cảnh giới nửa bước Hóa thần. Ngoài ra còn chênh lệch mười mấy lần số người khác nữa, làm sao có thể đánh trận này được chứ?”

Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Sở Hải đầy thất vọng. nếu so sánh sức chiến đấu tương phản này gần như khiến cho người khác tuyệt vọng.

Anh ta không biết Đường Tuấn đã đột phá đến Hóa Thần, nếu không cũng sẽ không nói ra lời như vậy. Nên biết một khi đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần thì hai mươi bốn người đạt cảnh giới nửa bước Hóa Thần hay thậm chí một trăm người cảnh giới nửa bước Hóa Thần, cũng không thành vấn đề gì.

Đường Tuấn cũng không có nhắc đến bất cứ chuyện đột phá mà anh đã trải qua, bởi vì anh định nhân cơ hội này để xem xét thái độ của từng người, nhân tiện tẩy rửa làn sóng này. Trước khi quay trở lại địa cầu, anh nhất định phải dọn dẹp một vài kẻ thù, để sau này không giữ lại bất kỳ tai họa nào.

Đường Tuấn nhìn đám người kia, trầm giọng nói: “Có hai mươi bốn người cảnh giới nửa bước Hóa thần mà đã khiến các cậu đã mất lòng tin đi rồi sao?”

Mấy con ác thú Ngân Lang Vương cười khổ, chủ nhân của bọn họ thật sự điên đến không thấy biên cương rồi. Đây chính là bốn mươi người đạt cảnh giới nửa bước Hóa thần, đủ để quét sạch biển Tinh Tú. Vậy mà trong miệng anh lại phát ra từ ‘mà thôi.’ Cảnh giới Hóa Thần nói câu này thì còn tạm chấp nhận được.

Trong lòng Sở Hải và một số tướng lĩnh ở Phá Quân Doanh cũng hơi thất vọng rồi. Đúng là bọn họ bội phục Đường Tuấn ở một số khía cạnh nhất định, nhưng đối với chuyện của biển Tinh Tú, bọn họ biết rõ ràng hơn Đường Tuấn gấp trăm lần. Vừa rồi bọn họ đã nói rõ ràng như vậy mà Đường Tuấn vẫn còn giữ thái độ như thế.

“Đây là một thống lĩnh độc tài chuyên chế, có một chút khả năng bắt đầu coi trời bằng vung. Phá Quân Doanh của chúng ta vất vả lắm mới vùng dậy được, e rằng lần này sẽ phải chôn cùng ngài ấy mất.”

Cũng không biết trong lòng bao nhiêu người đang nghĩ như vậy.

Đường Tuấn nói: “Chuẩn bị nghênh chiến đi. Trong trận chiến này, tôi muốn làm vang danh cho Phá Quân Doanh ở khắp biển Tinh Tú.”

Tất cả tài liệu Hóa Thần đan đều đã được chuẩn bị xong. Chỉ cần luyện chế hoàn thành thì Phá Quân Doanh sẽ có thêm một trăm người đạt cảnh giới nửa bước Hóa thần rồi. Ai đè bẹp ai, còn chưa nói được đâu.

Ai nhìn thấy cũng ngẩn người ra.

Một đại tướng sĩ mặc áo giáp đứng dậy nói: “Thống lĩnh Đường, nếu như ngài cứ khăng khăng muốn chiến đấu, thì tôi xin rời khỏi Phá Quân Doanh.”

Sắc mặt Sở Hải trầm xuống, anh ta tức giận hét lớn lên: “Hồ Thư, cậu muốn thế nào hả?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play