*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong Long Ngâm Cư, Đường Tuấn nhìn Trác Bình hỏi: "Ông muốn lấy lại lệnh bài Thiết Huyết?"

Chẳng biết tại sao bị Đường Tuấn nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng Trác Bình hơi run rẩy, nhưng vẫn nói: "Đúng vậy. Thực lực của cháu gái tôi khá yếu, tôi muốn đưa lệnh bài Thiết Huyết cho con bé phòng thân."

"Cầm ra đi, đó vốn là đồ của nhà họ Trác chúng tôi." Sau người Trác Bình, Trác Nhân Phượng đưa tay, nói với Đường Tuấn.

Giọng nói đầy sự kiêu ngạo và khinh thường.

Đường Tuấn lấy lệnh bài ra đột nhiên hỏi: "Nhà họ Trác các người định mượn chuyện này phủi sạch mối quan hệ với tôi, cảm thấy tôi không bằng đạo sĩ Trung Thanh sau lưng Nguyên Vô Địch sao?"

"Không sai." Trác Nhân Phượng không hề che giấu.

Đường Tuấn bỗng nhiên cười: "Nhà họ Trác các người không hối hận sao?"

Trác Nhân Phượng châm biếm nói: "Hối hận? Anh cũng không có năng lực khiến nhà họ Trác chúng tôi hối hận. Nhanh chóng giao lại lệnh bài ra đây."

Trác Bình thở dài nói: "Bác sĩ Đường, tôi vẫn công nhận y thuật của cậu, nếu như cậu tình nguyện nói xin lỗi Nguyên Vô Địch, tôi có lẽ có thể xin đạo sĩ Trung Thanh tha thứ."

"Không cần." Đường Tuấn ném lệnh bài Thiết Huyết cho Trác Nhân Phượng.

Trác Nhân Phượng nắm lệnh bài Thiết Huyết, ánh mắt hài hước nhìn Đường Tuấn nhẹ giọng nói: "Bây giờ ông ra lệnh cho mấy tử sĩ kia xem xem? Xem lời của ông có tác dụng hay không?"

"Im miệng!" Trác Bình quát lên.

Cho dù Đường Tuấn không bằng đạo sĩ Trung Thanh, nhưng cũng là một cao thủ, không phải người mà Trác Nhân Phượng có thể khinh thường.

Trác Nhân Phượng ngượng ngùng im miệng, nhưng không hề che giấu ánh mắt châm chọc.

"Khi nào đến gặp đạo sĩ Trung Thanh?"

Vẻ mặt của Đường Tuấn bình tĩnh, Trác Bình vốn cũng coi là khác khí với anh, anh còn nghĩ đến luyện đan hóa thần cho nhà họ Trác, cũng coi là cho nhà họ Trác giàu chút, không ngờ rằng Trác Bình quả thực quá nuông chiều Nhân Phượng, đánh mất khả năng phán đoán, anh cũng lười nói thêm.

"Tu vi của tôi đã toàn bộ hồi phục, lập tức có thể đi. Lần này Nhân Phượng cũng sẽ cùng chúng ta đi, tu vi của con bé đã đủ, đúng lúc tôi quen một đan sư, muốn xin cho con bé một viên đan hóa thần." Trác Bình nói.

Nói đến đây, Trác Bình không nhịn được thở dài nói: "Đan hóa thần quá khó xin, nghe nói ngoài một vị đan sư nhà họ Lưu tên Lưu Minh có thể luyện chế ra, nếu có thể mời ông ta đến, nhà họ Trác chúng tôi tình nguyện dùng tất cả mọi thứ. Thế giới này rốt cục quá nhỏ, đan sư tôi khó cầu."

"Ông nội, ông nói những thứ này mới anh ta làm gì, anh ta không hiểu đâu." Trác Nhân Phượng cũng có chút uất ức, nhưng không muốn biểu hiện trước mặt Đường Tuấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play