*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một người trẻ tuổi ở sau lưng Bách Lý Quang lập tức nói: "Nếu đại thiếu Bách Lý thích, đại thiếu có thể đưa về là thị nữa. Cửu tinh hoàng kim quan ở tinh cấu Man Hoang này được gọi là thánh quan, con gái được gọi là thánh nữ, chơi đùa lại có sự gợi cảm khác biệt."

Những người khác nghe vậy, đột nhiên bật cười thành tiếng.

Bách Lý Quang khinh bỉ cười nói: "Loại mặt hàng này cũng dám gọi là thánh nữ, quả nhiên đúng là đất Man Di. So sánh với mấy thánh nữ ở trung tâm thế giới Tinh Hà, cô gái này đến tư cách xách dép cũng không có."

Anh ta chuyển cục định nói: "Nhưng có thể thu nhận làm thị nữ. Hơn nữa mới vừa rồi chúng ta nhắc đến tên Đường Tuấn, cô gái này dường như có chút để ý, xem ra quan hệ giữa anh ta và người nọ không tồi, lại có thể lợi dụng được."

"Nếu đại thiếu Bạch Lý đã nghĩ vậy vậy tối giúp anh bắt cô gái này." Trong sân, cô gái trẻ tuổi chiến đấu với Đồ Yên Nhi cười nói.

Lúc nói chuyện, thế tấn công của cô ta ác liệt thêm vài phần.

Dù sao Đồ Yên Nhi mới ngưng tụ Thân Tâm không lâu, lập tức không phản ứng kịp, bị cô gái trẻ tuổi liên tục đánh vào người, ự một tiếng rồi nôn ra một ngụm máu tươi.

"Thân phận của đại thiếu Bạch Lý thế nào, cô làm thị nữ của anh ấy, không tính là làm nhục cô." Cô gái trẻ tuổi lập tức nắm lấy bả vai của Đồ Yên Nhi, cười khẩy nói.

Cô ta hất tay, ném Đồ Yên Nhi xuống dưới chân Bách Lý Quang cười nói: "Đại thiếu Bách Lý, giao cho anh."

Bách Lý Quang nhìn Đồ Yên Nhi từ trên cô xuống nói: "Cô có quan hệ gì với Đường Tuấn?"

Đồ Yên Nhi nói: "Các người muốn làm anh trai bị thương."

Cô ta nghe thấy đám người này sẽ ra tay với Đường Tuấn hạ thủ, cho nên mới đánh nhau với họ. Theo cô thấy, tu vị của Đường Tuấn vẫn còn nửa bước đất cảnh giới Hóa Thần, sức mạnh cách biệt rất lớn với bọn họ, muốn mượn Cơ Hóa Giải chút, không ngờ đối phương lại mạnh như vậy, một người có thể tùy tiện nghiền nát cô.

Bách Lý Quang cười nói: "Muốn không khiến tôi làm anh ta bị thương, rất đơn giản. Cô ngoan ngoãn làm thị nữ của tôi, nếu là phục vụ tôi vui vẻ, nói không chừng có thể bỏ qua cho hắn. Dù sao đối với tôi mà nói, anh ta chỉ là một con kiến hôi, không đáng để tôi trực tiếp quan tâm."

Trên mặt Đồ Yên Nhi lộ ra vẻ khuất phục, nhưng nghĩ đến Đường Tuấn, cô cắn răng nói: "Anh nói thật sao?"

Bách Lý Quang cười nhạt, cô gái trẻ tuổi trước đó bắt được Đồ Yên Nhi khinh thường nói: "Đại thiếu Bách Lý là người vô cùng may mắn có được Tiên Thiên Thần Văn, cô còn không đáng để anh ấy lừa gạt."

Đồ Yên Nhi đột nhiên do dự, lại suy nghĩ thật kỹ.

Đám người này thấy vậy, đột nhiên nở nụ cười châm biếm, truyên âm cho nhau.

"Cô gái này có thể là một con ngốc, đại thiếu Bạch Lý có vui hay không còn là chuyện của anh ta."

"Cái người tên là Đường Tuấn giết nhiều người của đại thiếu Bạch Lý như vậy, còn muốn sống, thật là vô cùng buồn cười."

"Dù sao đang nhàm chán, cộ gái này cũng là đồ chơi để chúng ta giết thời gian. Đợi tìm được người tên là Đường Tuấn, đưa bọn họ cùng lên đường."

"Đại thiếu Bách Lý, sau chuyện này, anh cho chúng tôi xem tìm hiểu Tiên Thiên Thần Văn chút nhé."

Bách Lý Quang rất thoải mái, nói: "Lại đơn giản qua."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play