*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Là Đinh Thanh Công, bố của Đinh Thành. Nghe nói người này là cao thủ thứ hai của nhà họ Đinh, pháp lực vô cùng mạnh mẽ, có thể đấu lại Nửa Bước Hóa Thần.”

Trong đám đông, có người nhận ra người đàn ông trung niên niên gào thét.

“Bố!” Đinh Thành hét to.

Đinh Thanh Công lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Nhà họ Đinh bị mày làm cho mất mặt rồi, đợi quay về rồi sẽ tính sổ sau.”

Ông ta chắp tay nhìn sàn đấu giá, ánh mắt sáng rực và nói: “Các hạ là thống lĩnh mới của Phá Quân Doanh, công việc là trấn áp biển Tinh Tú và bảo vệ sự an nguy của mọi người. Nhưng hiện giờ các hạ lại đánh con trai tôi, khiến cho nhà họ Đinh chịu nhục nhã, anh đã làm trái với ước nguyện ban đầu của Thần Đình và bị nghi ngờ lạm dụng quyền lực.”

Ông ta bỗng lạnh lùng nói: "Nếu đã như vậy thì chúng tôi muốn thống lĩnh như anh làm gì nữa. Hôm nay, tôi thay mặt các tu hành giả bãi bỏ chức thống lĩnh của anh. Cho dù truyền đến Thần Đình đi nữa cũng không ai dám nói gì."

Ông ta nói năng có khí phách, chứng tở bản thân đứng về phía chính nghĩa, còn Đường Tuấn là nhân vật phản diện lạm dụng quyền lực.

“Khẩu khí lớn nhỉ! Đáng tiếc Thái thượng trưởng lão của Thần Đình cũng không làm gì được tôi, ông là cái thá gì?” Đường Tuấn điềm tĩnh nói.

“Người anh em này mạnh mẽ quá.” Có người kinh ngạc hét lên. Thần ĐìnhThái thượng trưởng lão là tu sĩ cấp bậc Hóa Thần. Trong miệng người anh em thì lại không đáng để nhắc tới.

“Ngông cuồng!” Đinh Thanh Công chau mày nói.

Ông ta bay xuống phía trước Đinh Thành, hai tay tóm lấy vai của Đinh Thành. Vận dụng pháp lực, ông ta muốn mở phong ấn, trả lại tự do cho Đinh Thành.

Ầm ầm!

Trên người Đinh Thành vang lên tiếng nổ tung, Đinh Thanh Công vui mừng, thì thầm: “Tôi còn tưởng phong ấn mạnh đến mức nào, thì ra còn không chịu nổi một đòn. Nghịch tử này, thường ngày tu hành chậm chạp, giờ mới đã người ta trấn áp.”

Trong lúc Đinh Thanh Công đang nghĩ như vậy thì phong ấn trên người Đinh Thành phát nổ, năng lượng lớn mạnh quấn lấy cánh tay của Đinh Thanh Công.

“Chuyện này!” Đinh Thanh Công thay đổi sắc mặt. Ông ta cảm thấy pháp lực của mình không cản được sức mạnh này, liên tục bị chèn ép.

Lúc này, ông ta mới ý thức được bản thân đã quá khinh suất. Pháp lực trấn áp Đinh Thanh Công, rồi sau đó sức mạnh bùng nổ.

Ầm!

Đinh Thanh Công mất đi khả năng phản kháng nên cũng quỳ xuống.

Mọi người xung quanh sừng sờ, không rõ chuyện gì đang xảy ra. Đinh Thanh Công không phải đến để cứu Đinh Thành ư? Sao ông ta cũng quỳ xuống rồi?

Hai bố con cùng quỳ, chuyện này mà truyền đi chắc chắn sẽ quét sạch danh dự nhà họ Đinh và trở thành trò cười của hai mươi bốn nhà.

Đinh Thanh Công nghiến răng, trên khuôn mặt như muốn nhỏ giọt máu, trong đôi mắt bùng cháy ngọn lửa tức giận.

“Đáng đời! Người này để nhà họ Đinh chịu sự nhục nhã như vậy, đáng giết.” Trong lòng Đinh Thanh Công gào thét, không còn bộ dạng nho nhã như trước đây nữa.

Trong sàn đấu giá, Sở Hải mở miệng thật to, không biết nên nói gì. Cả hai thế hệ nhà họ Đinh đều quỳ rồi, chỉ còn lại người mạnh nhất. Đó chính là ông nội của Đinh Thành, nghe nói đã trở thành Nửa Bước Hóa Thần, có thể coi là vô địch khắp các nơi Đinh trấn.

“Giờ gây ra chuyện lớn rồi.” Trong lòng Sở Hải có chút run rẩy, không biết nên làm gì.

Lúc này, trong phòng khách nhà họ Đinh, một ông lão mặc áo xanh đang chơi cờ với một cô gái trẻ xinh đẹp, ván cờ sắp kết thúc, ông lão mặc áo xanh đang ở thế tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play