“Nghe nói trận chiến cuối cùng, nước Đại Ngu cổ máu chảy thành sông, quốc chủ cuối cùng vì muốn báo thù, mang tất cả huyết mạch cuối cùng của hoàng gia tế sống cho linh khí Cửu Nha, đổi được sức mạnh cường đại. Cuối cùng địch nhân bị giết chết, nhưng nước Đại Ngu cổ cũng bị hủy diệt toàn bộ. Nước Đại Ngu cổ hóa thành vực quỷ, người đời sau gọi là cổ vực Bạch Vũ, mà linh khí Cửu Nha cũng bị phong ấn từ đó.”

Bạch Thụy Dụ từ từ giải thích.

“Trải qua bao nhiêu năm, không biết bao nhiêu người muốn đi vào cổ vực Bạch Vũ để chiếm đoạt Cửu Nha, đều thất bại, đến cả thi thể cũng không tìm thấy. Mặc dù Sở Công Minh là đệ tử của đạo sĩ Trung Thanh, nhưng ông ta thật sự có thể sao? Vì một chuyện chỉ có khả năng xảy ra, khiến nhiều đệ tử như vậy đi mạo hiểm, thậm chí còn phải đối mặt với cái chết, đáng không?” Giang Trưởng lão cau mày nói.

“Sở Công Minh dám trắng trợn như thế, nhất định sẽ nắm chắc. Các người cũng biết nếu linh khí Cửu Nha xuất hiện thì sẽ xảy ra chuyện gì?” Bạch Thụy Dụ bình tĩnh nói.

Mọi người nhất thời ngẩn người.

Cửu Nha vốn là linh khí cao cấp, đằng sau còn có máu của hoàng tộc Đại Ngu cổ hiến tế, trải qua nhiều năm như vậy, nếu như thật sự bị Sở Công Minh chiếm được, uy lực tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.

“Nếu như muốn ngăn cản Sở Công Minh, nhất định phải tìm ra người có thể nắm giữ linh khí Cửu Nha. Thiên phú, thực lực và tâm tính của người nọ, đều phải hàng đầu.” Trầm mặc một lúc, các trưởng lão bỗng nhiên đề nghị.

“Vậy mọi người cảm thấy ai là phù hợp?” Bạch Thụy Dụ hỏi lại.

“Tôi đề cử Hồng Nhật Linh, cậu ta đứng đầu bảng Sơn Hà, đương nhiên có tư cách nắm giữ những chuyện như vậy.”

“Tôi cũng đề cử Hồng Nhật Linh, nghe nói gia thế sau lưng cậu ta có chút quan hệ với nước Đại Ngu cổ. Nếu như nói đến việc nắm giữ Cửu Nha, ngoại trừ hắn ra tuyệt đối không có ai khác.”

“Tôi cũng đề cử Hồng Nhật Linh.”

Trong đại sảnh, hầu như hơn phân nửa quan tướng với nói trưởng lão đều tiến cử Hồng Nhật Linh, chỉ có một hai người ủng hộ đám người Liễu Ngọc Duy, nhưng cũng không cần tính đến.

“Thực lực Hồng Nhật Linh với thiên phú đúng là không tệ, nhưng tâm tính hắn không được.” Bạch Thụy Dụ trả lời.

“Lời này của đại nhân nói sớm quá, dù sao Hồng Nhật Linh cũng vẫn còn trẻ, tinh thần phơi phới, khó tránh tâm tính không biết nặng nhẹ, nhưng tệ đến cỡ nào cũng đến lúc phải trưởng thành.” Đám người Giang trưởng lão nói.

Nhìn bộ dạng do dự của Bạch Thụy Dụ, có người hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ đại nhân cũng muốn đề cử ai sao?”

Vốn dĩ Bạch Thụy Dụ muốn tiến của Đường Tuấn, nhưng nghĩ đến thực lực của Đường Tuấn với Hồng Nhật Linh chênh lệch như vậy, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu. Có điều anh ta cũng từng nói qua với Đường Tuấn rồi/

“Vậy cứ như vậy đi, ưu tiên tài nguyên cho Hồng Nhật Linh. Bên trong cổ vực Bạch Vũ, tu sĩ cảnh giới hóa Thần trở xuống, cũng sẽ bị xếp chung một cảnh giới, kể cả có tôi đi vào, bọn họ cũng không thể phát huy tốt được, hơn nữa tôi còn phải trấn giữ thành Man Thú.” Bạch Thuy Dụ gật đầu, đã quyết định.

Những người khác rối rít gật đầu, mói: “Đại nhân yên tâm, Hồng Nhật Linh nhất định sẽ không để cho ngài thất vọng. Cậu ta nhất định có thể hấp thụ linh khí Cửu Nha.

“Cứ hy vọng thế đi.” Bạch Thụy Dụ thở dài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play