*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vân Anh Thư nhìn về phía Đồ Yên Nhi và mọi người Độc Tông ở bên dưới, lạnh lùng nói: “Bây giờ chúng tôi nghi ngờ Đồ Yên Nhi ăn cắp và tu tập pháp quyết Thượng Tam Tông, muốn giam cầm cô ta, các người có ý kiến gì không.”
Sắc mặt Thượng Quan Phong xanh mét, những đệ tử khác càng lộ ra vẻ giận dữ. Thượng Tam Tông uy nghiêm thế nào, chỉ bằng Đồ Yên Nhi sao có thể ăn cắp tu tập công pháp của họ. Ba người này cũng chỉ là muốn ép hỏi ra bí mật Thánh Anh thôi.
Ngược lại là Chúc Anh Hưng có thái độ khác thường, không ngờ hiếm có khi dùng giọng điệu cứng rắn, nặng nề nói: “Yên Nhi là đệ tử của tôi, tu tập chính là công pháp Độc Tông chúng tôi, chẳng có chút liên quan nào đến Thượng Tam Tông cả. Mong rằng ba vị thượng sứ hiểu rõ.”
Bây giờ bà ta coi như là hiểu rõ, chỉ cần nắm chặt Đồ Yên Nhi, về sau Chúc Anh Hưng bà ta đã có thể đi ngang rồi.
Vân Anh Thư giận quá hóa cười, nói: “Vậy bà nói tôi đang bôi nhọ cô ta.”
Vẻ mặt Chúc Anh Hưng hơi run lên, cuối cùng đã nhận ra có gì đó không đúng.
Vân Anh Thư bấm tay bắn ra.
Bốp.
Chúc Anh Hưng bị một luồng lực cực mạnh vô hình đánh trúng, cả người bay ngược ra ngoài, nện mạnh lên vách tường sàn đấu.
Không còn hơi thở.
Chỉ vì một lời không hợp mà Vân Anh Thư đã giết chết bà ta.
“Tự tìm đường chết, một trưởng lão Độc Tông cũng dám nói chuyện với tôi như thế.” Vẻ mặt Vân Anh Thư hờ hững, giống như là vừa đánh chết một con ruồi bọ.
Bà ta nhìn Đồ Yên Nhi, nói: “Có nhìn thấy không, đây chính là kết cục dám cãi lời tôi.”
Cơ thể Đồ Yên Nhi hơi run nhè nhẹ, hốc mắt ướt át. Dù sao Chúc Anh Hưng cũng là người thầy dạy dỗ cô ta.
“Đáng thương. Cho dù là người tu hành Thánh Anh, cũng có lúc bất lực, Thánh Anh xuất hiện ở trên người cô đúng là phá hỏng đồ tốt.” Vân Anh Thư nhìn Đồ Yên Nhi, ánh mắt mang theo ý cười.
“Được rồi Vân Anh Thư, chuyện này dừng ở đây đi.” Cố Quân khẽ nhíu mày.
Bởi vì Vân Anh Thư tu luyện công pháp nên tính cách có hơi điên cuồng vặn vẹo, cũng có tiếng trong các tông môn.
Xoẹt.
Trong bàn tay trống rỗng của Vân Anh Thư đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm kỳ lạ giống như thân rắn. Thân kiếm màu trắng bạc, bên trên là từng dấu hoa văn màu đỏ như máu in trên thân kiếm trắng bạc, tự như là từng con rắn màu đỏ máu linh hoạt đầy dữ tợn.
“Kiếm Huyết Xà.” Sắc mặt Cố Quân có hơi thay đổi
Kiếm Huyết Xà chính là Bảo Khí cao cấp. Được chế tạo từ bạc và sắt từ những ngôi sao trên trời, lúc ấy vì đúc thành Bảo Khí này mà Vân Anh Thư đã tàn sát từ trên xuống dưới của hai nhà thế lực cấp hai, đến gà chó cũng chẳng tha để tế kiếm. Hoa văn màu đỏ trên thân kiếm chính là máu từ trái tim của những tu sĩ đó. Nếu gọi là Bảo Khí, thì chẳng bằng nói là hung khí, suýt chút nữa đã xuất hiện một Linh Khí có linh hồn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT