"Loại khí tức này rất hỗn loạn." Đường Tuấn cảm nhận khí tức của Đồ Yên Như rất mạnh mẽ, khẽ cau mày.

Dấu vết của Thần Văn Nguyên Đan giống như quá trình luyện pháp lực liên tục, pháp lực sẽ càng thuần túy. Nhưng pháp lực của Đồ Yên Như, mặc dù mạnh mẽ, nhưng lại tạo cho người khác cảm giác hỗn loạn, giống như bị ai đó dùng một loại bí thuật khống chế sức mạnh. Loại sức mạnh này nhìn có vẻ mạnh mẽ, nhưng chỉ là lâu đài trên cát. E rằng đối với Đồ Yên Nhi cô ta cũng không chắc hơn nổi. Hơn nữa đã từng trái qua kiểu thăng cấp này, khả năng con đường tu hành của Đồ Yên Như dường như không tiến được xa nữa.

Những mà cho dù như vậy, thực lức của Đồ Yên Như cũng rất tốt, trực tiếp dành chiến thắng, đánh bại không ít đối thủ, khiến thứ hạng của Độc Tông luôn được giữ vững. Nghe tiếng thở dài xung quanh, reen mặt Chúc Anh Hưng nở nụ cười rạng rỡ, tông chủ Thương Quan Phong cũng không muốn miễn cưỡng Đồ Yên Như.

"Tông chủ, đây là cơ hội của Độc Tông chúng ta, cho dù không ở trong hạng mười, cũng xếp hạng không thấp. Yên Như cũng vì lo nghĩ cho tông chủ, người đừng ngăn cản cô ấy." Chúc Anh Hưng cắt đứt lời của Thượng Quan Phong, ánh mắt lạnh lùng.

"Vì chính bản thân cô đi." Trong lòng Thương Quan Phong than thầm, nhưng không có cách nào ngăn cản.

Rất nhanh, Đồ Yên Như đã gặp phải địch mạnh.

Đối thủ đến từ thế lực cấp hai Vụ Vũ Môn, đứng hạng hai trăm, mạnh hơn so với Độc Tông rất nhiều. Đối đầu với Đồ Yên Như đối chiến, là đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất của Vụ Vũ Môn, là một người đàn ông tên Phỉ Ngọc.

Gương mặt của Phỉ Ngọc còn trắng nõn nà hơn cả con gái, trên mặt có vảy cả lóe sáng bóng, lỗ tai không giống tai người, lại giống một loại cá nào đó không biết tên. Mọi cử động của anh ta tạo ra Thủy Vụ chi lực rất mạnh, khiến người khác cảm thấy như trong ảo mộng, đồng thời Thủy Lực chi lực tạo ra cho Đồ Yên Như một sự trói buộc trình độ nào đó, khiến hiệu quả mỗi lần ra chiêu của nàng giảm đi một nửa

"Đây là chủng tộc ở trong biển sao? Đồ Yên Như e rằng sẽ thua mất." Đường Tuấn cũng nhìn thấy Phỉ Ngọc, khẽ nhíu mày.

Anh có thể cảm nhận được hơi nước nồng đậm, khí tức của Phỉ Ngọc mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, một viên Nguyên Đan cấp Ngũ Văn lóe sáng lên. Thực lực của hai người không có sự chênh lệch, thậm chí Phỉ Ngọc lại có chút mạnh hơn, kết hợp với thủ đoạn kỳ quái của Phỉ Ngọc, chuyện Đồ Yên Như thua trận này sớm muộn sẽ xảy ra.

"Hắc hắc, bắt được cô rồi." Đường Tuấn mới nghĩa đến đây, trong Thủy Vụ vang lên một tiếng cười.

Thủy Vụ phân tán ra xung quanh đột nhiên ngưng tụ lại, hóa thành bốn bàn tay, trói chặt tay chân của Đồ Yên Như. Phần lớn sức mạnh của Đồ Yên Như đã tiêu hao hết từ sớm rồi, lúc này không thể chống cự lại với lực trói này, bị trói chặt lại, không thể nhúc nhích được.

Hơi nước càng ngày càng nồng đậm, giống như ngưng tự thành một không gian Thủy Vụ, quấn chặt lấy Đồ Yên Như. Biểu cảm của cô dần dần méo mó, miệng há to, giống như người chết chìm.

"Thủy Vực Thiên Cầu. Đây là sức mạnh thiên phú của Phỉ Ngọc, anh ta là tộc người cá." Thương Quan Phong nhướn mày nói: "Cứ tiếp tục như vậy, Đồ Yên Như sẽ nghẹt thở chết."

Tu sĩ cảnh giới Nguyên Đan cho dù không thở được mấy tiếng cũng không sao. Nhưng ở trong Thủy Vực Thiên Cầu không như vậy, những Thủy Vụ kia do pháp lực của Phỉ Ngọc biến thành, một khi bị xâm nhiễm, tế bào toàn thân đều rơi vào trạng thái khó thở.

Nhìn Đồ Yên Như thống khổ, Thương Quan Phong chuẩn bị hô ngừng.

Không ngờ Chúc Anh Thứ bên cạnh lại ngắt lời ông ta: "Tông chủ, người muốn làm gì?"

Thượng Quan Phong ngẩn người nói: "Gõ chiêng nhận thua. Đồ Yên Như không phải đối thủ của Phỉ Ngọc, nếu còn tiếp tục cô ấy sẽ chết mất. Đây là sức mạnh Thủy Vực Thiên Cầu của tộc người cá, chẳng lẽ cô không biết sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play