*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đồ yên Nhi còn muốn giải thích trong lời nói của Chúc Anh Hưng vẫn còn rất nhiều sơ hở không có cách nào giải thích, nhưng sau khi cô nghe được câu nói này thì khí lực toàn thân dường như bị rút đi sắc mặt tái nhợt.

“Thật như vậy sao tỷ tỷ?” Đồ Yên Nhi hỏi Đồ Yên Như.

Đồ Yên Như đau lòng liếc nhìn muội muội dịu dàng nói: “Loại người này không đáng để em đau lòng, nhìn thấu càng sớm càng tốt. Em chỉ cần tu luyện thật tốt chuẩn bị cho đại hội thăng cấp chuyện còn lại giao cho chị là được rồi.”

Đồ Yên Nhi có chút đau khổ mà gật đầu giọng nói có chút nghẹn ngào: “Mọi người đừng làm Đường đại ca bị thương.”

Bất luận như thế nào thì lòng dạ cô hiền lành đã coi Đường đại ca là đại ca của mình.

“Yên tâm đi.” Nhìn thấy dáng vẻ Đồ Yên Nhi, Đồ Yên Như gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ. Dáng vẻ này của muội muội hẳn là đã có thể chuyên tâm tu luyện.

Chờ sau khi Đồ Yên Như mang theo Đồ Yên Nhi ra khỏi đại điện, tông chủ Thương Quan Phong mới nói: “Liên quan tới thái độ tiếp theo đối với Đường Tuấn, tôi cảm thấy vẫn không nên quá khích, tôi vẫn luôn có cảm giác thân phận của người này không đơn giản.”

Chúc Anh Hưng cười khẩy nói: “Chẳng lẽ tông chủ cũng tin rằng một tên Nguyên Đan Lục Văn như anh ta có thể tạo ra Cửu Vân?”

Thương Quan Phong bật cười nói: “Chuyện này tất nhiên là không tin, nhưng cậu ta đã có thể để Tam Gia của Mãn Uyên Thành phối hợp thì có lẽ có thân phận nhất định.”

Chúc Anh Hưng khẽ giật mình chợt gật gật đầu nói: “Vậy để anh ta tiếp tục đợi ở trong Tông đi, cũng không thể để con bé Yên Nhi kia quá đau lòng. Đợi đến khi anh ta phát hiện mình thua kém với Yên Nhi chắc hẳn sẽ tự mình bỏ đi.”

“Được.: Thương Quan Phong gật đầu nói: “Ngoài ra chuyện liên quan đến phong ấn Nguyên Đan trong cơ thể của Yên Nhi, các người phải thường xuyên chú ý. Ngư Long Giải mặc dù là phong ấn lợi hại nhất của Độc Tông chúng ta nhưng dù sao vẫn chưa hoàn chỉnh, dùng để phong ấn bảy tám Văn Nguyên Đan có lẽ không có vấn đề nhưng Nguyên Đan Cửu Vân qua mức nguy hiểm không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

Chúc Anh Hưng nghe vậy thì vô cùng tự tin nói: “Tông chủ yên tâm đi, Ngự Long Giải là do năm người trưởng lão chúng ta phối hợp đặt, cho dù là cảnh giới Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng có thể nhốt lại trong một khoảng thời gian, Nguyên Đan Cửu Vân mặc dù hiếm thấy nhưng vẫn là Nguyên Đan.”

“Phong ấn Nguyên Đan vẫn rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ xuất hiện đan hủy kết quả chết người lúc đấy tôi đã không đồng ý nhưng không ngờ các người vẫn làm sau lưng tôi.” Thương Quan Phong thở dài.

Chúc Anh Hưng nói: “Tông chủ nếu không làm như vậy Độc Tông chúng ta có lẽ sẽ không có khả năng thăng cấp lên thế lực cấp một. Đồ Yên Nhi là do Độc Tông chúng ta nuôi dưỡng từ nhỏ, sinh mệnh của cô ấy là của Độc Tông chúng ta. Cô ấy có lẽ đã hiểu được từ sớm.”

Thương Quan Phong không nói gì nữa. Ý nghĩ của Chúc Anh Hưng làm sao ông ta không hiểu được. Nói là vì tương lai của Độc Tông nhưng thật ra là vì mình. Tương lai chỉ cần Đồ Yên Nhi bộc lộ tài năng ở trên đại hội thăng cấp thuận lợi đột phá cảnh giới Nguyên Anh, sau khi ông ta thoái vị dựa vào quan hệ với Đồ Yên Nhi thì Chúc Anh Hưng có thể thuận lợi lên làm tông chủ của Độc Tông.

Hội nghị kết thúc mấy người trưởng lão đều rời đi, trong đó có một trưởng lão nói cho Chúc Anh Hưng gia tộc của mình có việc nhất định phải rời khỏi Độc Tông mấy ngày.

“Vậy phong ấn của Yên Nhi phải làm sao bây giờ? Hai ngày nữa lại đến thời gian phải củng cố lại Ngự Long Giải.” Một trưởng lão khác đột nhiên hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play