*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tôi chỉ có Lục Văn.” Đường Tuấn nói.
Ánh sáng trên ấn đường chớp động một viên Nguyên Đan lục văn chậm rãi hiện ra.
Đồ Yên Như lập tức ngơ ngẩn nụ cười trên mặt thu lại một chút, cuối cùng khuôn mặt trở nên lạnh lùng giống như bị sương lạnh bao trùm.
“Tiểu muội, tông chủ và các trưởng lão có chuyện tìm em. Vị khách quý kia để chị đón tiếp.” Đồ Yên Như nói với Đồ Yên Nhi.
Đồ Yên Nhi do dự một chút nhìn về phía Đường Tuấn.
“Không sao em đi đi.” Đường Tuấn xoa xoa đầu Đồ Yên Nhi.
Động tác này bị Đồ Yên Như nhìn ở trong mắt, đáy mắt không khỏi hiện lên hàn ý.
Đồ Yên Nhi lúc này mới yên tâm dặn dò vài câu với tỷ tỷ có chút không nỡ mà rời đi.
Đợi đến lúc bóng dáng của Đồ Yên Nhi dần dần biến mất khỏi tầm mắt của hai người, Đồ Yên Như nặng nề hít thở một chút, hàn ý ở đáy mắt không còn che giấu nữa.
“Rời khỏi Yên Nhi đi.” Đồ Yên Như trầm giọng nói.
Cô ta nhìn Đường Tuấn nói: “Tôi mặc kệ anh đã dùng cách gì để lừa được Yên Nhi nhưng trò vặt của anh lừa được cô gái đó không có bất kì tác dụng nào ở chỗ này của tôi. Yên Nhi ngưng tụ Cửu Vân tương lai nhất định sẽ trở thành một trong những người mạnh nhất ở thế giới Man Hoang, còn anh.”
Đồ Yên Như nói đến đây cũng không nói gì thêm.
“Còn tôi chỉ là một thằng nhóc không có tên tuổi ngưng tụ Lục Văn, không phải người của Tam Tông càng không phải là đệ tử đại năng chỉ làm liên lụy Yên Nhi đúng không?” Đường Tuấn tự giễu nói.
Đồ Yên Như không khỏi nhìn Đường Tuấn nhiều một chút rồi nói: “Anh hiểu được thì tốt.”
Nếu thân phận của tên này đã không như cô ta nghĩ thì vì tương lai của tiểu muội cô ta cũng không cần khách sáo.
“Nguyên Đan Cửu Vân.” Cổ Vân Minh và Thủy Ma bên cạnh đồng thời thay đổi sắc mặt, hiển nhiên đây là lần đầu tiên bọn họ tận mắt nhìn thấy người có thể ngưng tụ Cửu Vân.
Đồ Yên Như nhìn biểu cảm của hai người càng tỏ ra kiêu ngạo. Một khi ngưng được Nguyên Đan Cửu Vân đó chính là thần nữ trên trời, chỉ cần không chết trẻ thì cũng có một nửa khả năng trở thành Hóa Thần. Vậy đến lúc đó Độc Tông chính là thế lực siêu cấp đặt ngang hàng với Tam Tông.
“Nếu như tôi nói Nguyên Đan Cửu Vân của Yên Nhi là do một tay tôi tạo ra, tôi cũng không chỉ là Lục Đạo Thần Văn thì cô còn cảm thấy tôi sẽ liên lụy đến Yên Nhi không?” Đường Tuấn cười nói.
Đồ Yên Như sau khi nghe xong con mắt đột nhiên nhíu lại, trong giọng nói mang theo vài phần ý tứ cảnh cáo: “Anh nói chuyện tốt nhất nên cẩn thận một chút. Một tên tu sĩ Lục Văn như anh có thể tạo ra Cửu Vân, cho dù là Hóa Thần Đại Năng cũng không làm được, kia là cơ duyên vô cùng to lớn của Yên Nhi không có liên quan gì đến anh. Hơn nữa cho dù anh có ẩn giấu bao nhiêu Thần Văn đi nữa tối đa cũng chỉ có Cửu Vân.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT