"Chủ nhân, trong số rất nhiều những thế giới nhỏ, thế giới Man Hoang này chỉ có thể xem là bậc trung. Một vài thế giới thực lực lớn mạnh, thậm chí có sự tồn tại mạnh mẽ của Hóa Thần điên phong và Bán Bộ Hợp Thể." Thủy Thanh Lam giải thích.

"Đi thôi, dựa vào ghi chép trong tinh đồ, thành phố gần đây nhất chính là Man Uyên Thành." Đường Tuấn cất cuộn giấy cổ đi, cơ thể anh bay lên, đi về phía của Man Uyên Thành. Trọng lực ở thế giới Man Hoang gấp mười lần so với Trái Đất, vì thế làm giảm mạnh tốc độ phi hành của hai người. Đường Tuấn đoán chừng, chỉ có người đạt tới cảnh giới Nguyên Đan viên mãn mới có thể ngự không phi hành, nếu không chỉ có thể ngoan ngoãn đi bộ.

Vừa phi hành, tâm thần của Đường Tuấn vừa kiểm tra nguyên đan trong cơ thể. Tu vi của anh càng ngày càng sâu, theo đó nguyên đan càng ngày càng hoàn thiện. Mà trên nguyên đan, khắc vẽ ba đường vân, đó là tam văn thần thông của anh.

Đan phá thành anh.

Mà thần thông và công pháp của Nguyên Đan Kỳ tu tập càng cao cấp hơn, trong tương lai cơ hội bước vào Nguyên Anh Kỳ lại càng lớn, Nguyên Anh có khả năng phát huy thực lực cũng sẽ càng lớn hơn.

Bây giờ tam văn thần thông của Đường Tuấn đều đã đạt tới cảnh giới tiểu thừa viên mãn, khoảng cách với Đại Thừa chỉ còn một bước nữa thôi.

"Dựa theo những điều Thủy Thanh Lam đã nói, chỉ cần luyện một đường thần thông đến tình trạng tiểu thừa viên mãn, thì sẽ có thể phá đan thành anh, nhưng bây giờ tam văn thần thông của mình đều đã tiểu thừa viên mãn rồi." Đường Tuấn khẽ nhíu mày, trong lòng không hiểu.

Sau khi nói câu hỏi này với Thủy Thanh Lam, Thủy Thanh Lam cũng lắc đầu, không thể giải thích được tại sao lại như vậy.

"Chủ nhân, tôi nghe nói có một số nguyên đan tương đối đặc biệt, số lượng thần thông cần phải ngưng luyện cũng sẽ không giống nhau. Nghe nói một số đứa con trời ở thế giới lớn của trung tâm Ngân Hà thậm chí có thể vẽ tám đường hoặc là chín đường thần thông tiểu thừa viên mãn trên nguyên đan. Chủ nhân có thể thử xem sao, nói không chừng vẽ thêm vài đường thần thông thì có thể đột phá rồi." Thủy Thanh Lam nói có chút không chịu trách nhiệm.

Trong lòng của Đường Tuấn khẽ dao động, mặc dù cảm thấy Thủy Thanh Lam không phải rất đáng tin cậy, nhưng cũng chỉ có thể làm như vậy trước thôi.

"Nhưng mà trong quá trình này cần rất nhiều nguyên khí, chỉ dựa vào tu luyện của bản thân mình, thì không biết phải đến năm nào tháng nào mới được chứ." Trong lòng Đường Tuấn thầm nghĩ.

"Đây là cái gì?"

Đúng ngay lúc này, tâm thần của Đường Tuấn đột nhiên phát hiện, bên cạnh nguyên đan tròn căng, lại có một cái bia đá có phong cách cổ xưa. Nguyên đan xoay tròn chầm chậm, bia đá cũng theo đó mà xoay tròn. Mơ hồ có thể nhìn thấy, bia đá đã vỡ vụn thành hai nửa. Từng tia từng sợi đan khí từ trong nguyên đan rót từng chút một vào bia đá, dường như đang phục hồi.

"Đây là Lưỡng Giới Bi." Khi suy nghĩ của Đường Tuấn chạm đến bia cổ, một cái tên tự động hiện lên trong đầu anh.

Một loại cảm giác vô cùng nặng nề từ trên Lưỡng Giới Bi truyền đến.

"Thứ này vào đây khi nào vậy?" Đường Tuấn cười khổ. Nếu không phải lần này xem xét nguyên đan, anh cũng không phát hiện.

"Nhưng mà thứ này nặng quá, đúng lúc trong tay cũng không có vũ khí thuận tay, lấy nó để nện vào người khác cũng không tệ." Đường Tuấn suy nghĩ. Anh có một cảm giác, có lẽ tảng Lưỡng Giới Bi vỡ vụn này có thể cho anh một bất ngờ không tưởng tượng được.

"Sư muội, anh áp chế Kim Quang Mãng. Em nhanh chóng về tông môn cầu cứu."

"Hì hì, hôm nay hai người các người ai cũng đừng hòng đi. Dám xông vào động phủ của tôi trộm đồ, thật sự là tìm chết!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play