"Anh ta không chỉ đột phá được cấp bảy, hơn nữa trình độ hội tụ nguyên đan cũng đã đạt tới cấp một."

"Cái gì! Nguyên đan cấp một!"

Sắc mặt Phong Hà Chiêu cùng Lạc Quách Thiên nhanh chóng thay đổi, trở nên tái nhợt hẳn ra. Việc này chẳng phải chứng tỏ rằng sức mạnh hiện tại của Đường Tuấn còn mạnh hơn so với bọn họ sao.

"Người này rốt cuộc đã tu luyện như thế nào cơ chứ." Hai người họ thật sự không hiểu nổi, bọn họ liều chết cũng chỉ mới tu luyện được cảnh giới Nguyên đan, cô đọng được nguyên đan màu bạc, không ngờ Đường Tuấn thấm thoát đã vượt qua họ rồi.

Còn có cơ hội báo thù, hai người đồng thời nhìn về phía của kỵ sĩ thứ nhất.

Cho dù bọn họ giết không được Đường Tuấn, nhưng trước mắt vị trưởng phán quyết này cũng sở hữu nguyên đan phẩm giai cấp một như cậu ta, nói không chừng có thể mượn dao giết người.

"Giết mấy trăm dị năng giả." Kỵ sĩ thứ nhất lộ ra biểu cảm suy nghĩ sâu xa, sắc mặt chợt biến đổi mạnh mẽ: "Chìa khóa tinh thần."

"Anh cả, chìa khoá tinh thần là gì vậy?" Những kỵ sĩ khác với vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"Chìa khóa tinh thần chính là chìa khóa mở nơi trấn giữ ma, phải sử dụng năng lượng của hàng trăm linh hồn dị năng giả dung hoà để hợp thành." Kỵ sĩ thứ nhất nghẹn ngào nói: "Anh ta thực sự muốn mở nơi trấn giữ ma ra sao?"

“Nơi trấn giữ ma thật sự tồn tại." Mấy kỵ sĩ vẫn có chút không dám tin.

Kỵ sĩ thứ nhất nhẹ giọng nói: "Hai ngàn năm trước, thế giới này đột nhiên xuất hiện một người tu hành mạnh vô cùng. Người tu hành này hết sức tàn nhẫn, dường như đã tàn sát hết tất cả các nơi tu hành trên Trái đất. Sau đó hàng trăm tiên nhân cùng với dị năng giả cấp bảy của cả phương Đông và phương Tây hợp sức phong ấn anh ta lại, nơi trấn áp anh ta chính là nơi trấn giữ ma. Muốn mở được phong ấn, cần phải có trụ Phục Ma của phương Đông kết hợp với chìa khóa tinh thần của Phương Tây."

"Anh ta đã có được trụ Phục Ma rồi." Lạc Quách Thiên nói.

Sắc mặt kỵ sĩ thứ nhất biến đổi sâu sắc: "Người này nhất định phải chết, tuyệt đối không thể để anh ta mở được phong ấn của nơi trấn giữ ma."

"Hai người chúng tôi sẵn lòng cùng ra tay." Lạc Quách Thiên và Phong Hà Chiêu nói một cách nghiêm túc: "Chết cũng không hối hận."

Mục đích của bọn họ chính là xâm nhập vào nơi trấn giữ ma, sao có thể để vụt mất cơ hội vào lúc này.

Adam dựa người vào sô pha, tư thế hoàn toàn thoải mái. Tối hôm qua đánh nhau với Đường Tuấn cùng mấy người Vương Khải, anh ta nhân cơ hội chạy trốn, trước tiên là phải về đến Billy. Ít nhất nơi này có thể mang đến cho anh ta cảm giác an toàn.

"Ba dị năng giả cấp chín, còn có cả đoản kiếm Thị Huyết, cho dù là dị năng giả cấp bảy cũng không phải là đối thủ, chắc là anh đã chết rồi." Adam đong đưa chén rượu trong tay, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, thì thào độc thoại: "Nhưng mà tôi vẫn nên mau chóng đột phá cấp chín, ngày mai chính là bầu cử bằng phiếu trong nhà, trong số những người tiến vào thánh địa tôi nhất được phải đạt được."

Đường Tuấn đã chết, tâm tình của Adam cũng thoải mái không ít. Nhưng mà điều làm cho anh ta cảm thấy kì lạ chính là, dấu vết mà Đường Tuấn để lại trong tinh thần của anh ta vậy mà không hề biến mất.

"Chẳng lẽ cậu ta vẫn chưa chết?"

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, ngay cả chính bản thân Adam cũng cảm thấy buồn cười.

Ba dị năng giả cấp chín bao vây để giết một cấp chín, ba đánh một, nếu mà còn giết không chết, trừ phi đối phương là cường giả cấp bảy.

"Xem ra tâm tình anh không tệ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play