Lương Gia Ngộ đi theo Hoắc Tư Niên vào thang máy, không khí trong không gian kín mít chậm rãi lưu động, mà áp suất thấp từ trên người người nào đó cũng càng thêm rõ ràng.

Lương Gia Ngộ ngước mắt lên, nhìn bóng dáng hai người sóng vai trong gương thang máy, như có điều suy nghĩ đánh giá người đàn ông bên cạnh có vẻ lạnh lùng, nghiêm túc hỏi: "Anh, sao em lại cảm thấy hôm nay anh có chút không thích hợp nhỉ?"

Nghe vậy, Hoắc Tư Niên nhướng mày, đối với cảm xúc lộ ra bên ngoài mình không hề tự biết, "Có gì không đúng?"

Lương Gia Ngộ nhìn anh từ đầu đến chân một lần, khẽ chậc một tiếng: "Chỗ nào cũng không đúng. ”

Hoắc Tư Niên ghé mắt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh: "Cậu rất nhàn rỗi?"

Lương Gia Ngộ gật cằm với anh: "Vậy em hỏi anh, vừa rồi tại sao anh lại nhìn chằm chằm cô bé mặc đồng phục học sinh?"

Hoắc Tư Niên chớp hàng mi dài, khóe môi cong lên vết cười như có như không: "Muốn nhìn thì nhìn. ”

Lương Gia Ngộ cảm thấy kỳ lạ, bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm: "Trước kia nữ diễn viên xinh đẹp hợp tác với anh, sao lại không thấy anh nhìn chằm chằm người ta chứ. ”

Hoắc Tư Niên: "Cậu nói gì vậy?"

Lương Gia Ngộ lắc đầu: "Không có gì. ”

Vừa dứt lời, thang máy lên tầng 26, cửa mở ra trong chớp mắt, đập vào mắt là khu vực ăn uống công cộng, cửa sổ sáng sủa sạch sẽ ngoài cửa sổ sát đất, cảnh đêm phồn hoa nhất kinh đô nhìn không sót một chút, mà mỗi bàn ăn cách nhau rộng rãi, tùy ý có thể thấy được hoa hồng đỏ, bố cục lãng mạn tinh hoa, trong không khí tràn ngập hương hoa nhàn nhạt, bốn phía tràn ngập tình cảm lãng mạn của Pháp, khách nhân cũng phần lớn đều có đôi có cặp.

Đây là lần đầu tiên Lương Gia Ngộ tới đây, phóng mắt nhìn lại cảm thấy rất hài lòng, tuy rằng không có phòng riêng, nhưng ở khu vực công cộng như vậy dùng cơm cũng không tệ.

"Thật đúng là rất giống chuyện này." Lương Gia Ngộ tâm tình không tồi mở miệng.

Đáp lại cậuu, là người nào đó ý tứ không rõ hừ lạnh một tiếng.

Lương Gia Ngộ: ???

  -

Bên kia, Mạnh Ninh đi theo Diệp Thư Triết, hai người ra khỏi thang máy dưới sự dẫn dắt của phục vụ rẽ phải, đi qua hành lang thật dài, đi đến phòng VIP Diệp Thư Triết đã đặt trước.

Mắt thấy sắp đến nơi, Diệp Thư Triết quay đầu nói gì đó với người phục vụ bên cạnh, người phục vụ gật gật đầu rời đi, rất nhanh trong hành lang yên tĩnh chỉ còn lại hai người cậu và Mạnh Ninh.

Diệp Thư Triết chậm rãi dừng lại, không đi, Mạnh Ninh có chút phát hiện, quay đầu lại nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Diệp Thư Triết mím môi, có một câu ở trong lòng cậu ấp ủ một đường, nhưng chậm chạp không tìm được cơ hội, lúc này rốt cục có chút nhịn không được, thấp giọng nói: "Mạnh Ninh, tớ rất vui vì cậu có thể đến tham gia buổi sinh nhật của tớ. ”

Nghe vậy, Mạnh Ninh mặt mày cong cong, ánh mắt sáng lấp lánh, cười tủm tỉm đáp lại: "Mọi người là bạn học, cậu đều mời, sao tớ lại không đến?"

Cô gái trước mặt vẻ mặt thản nhiên hào phóng, mặt mày tinh xảo xinh đẹp ý cười thanh đạm, vô hình trung cho Diệp Thư Triết một cỗ dũng khí lớn lao, hắn tâm niệm vừa động, chậm rãi mở miệng: "Mạnh Ninh, kỳ thật tớ vui ——"

Mấy chữ phía sau còn chưa nói ra miệng, cửa phòng phía trước bỗng nhiên mở ra, liên tiếp từ bên trong toát ra một đám người đi ra, nhìn thấy Mạnh Ninh cùng Diệp Thư Triết, ánh mắt mọi người sáng ngời, cười hì hì thúc giục:

"Lớp trưởng, Mạnh Ninh, các cậu tới rồi, chúng tớ đã đợi một hồi lâu."

"Xem cậu nói kìa, hai người họ thật vất vả mới ở một chỗ, thời gian dài một chút làm sao vậy? Cậu cũng quá không có nhãn lực rồi. ”

"Ai ai, đừng nói lung tung, cậu quên mất vừa rồi Diệp Thư Triết gửi tin nhắn cho chúng ta rồi à?"

  “......”

Mạnh Ninh nhận ra, đều là bạn học trong lớp.

Nhìn thấy mấy người từ trong phòng đi ra, Diệp Thư Triết vẻ mặt có chút không vui nhíu nhíu mày, lời vừa đến bên miệng trong nháy mắt bị kẹt trong cổ họng, đành phải nuốt trở về, Mạnh Ninh tự nhiên không nghe rõ mấy người thấp giọng nghị luận, cô trước tiên cùng bạn học chào hỏi, sau đó nghiêng đầu nhìn Diệp Thư Triết bên cạnh, nhẹ giọng hỏi: "Lớp trưởng, vừa rồi cậu muốn hỏi tớ cái gì?"

Cô gái có đôi mắt dài lấp lánh, đôi mắt đen nhánh trong suốt, không có nửa điểm cảm xúc và suy đoán dư thừa, Diệp Thư Triết hơi thở hơi dừng lại, im lặng hai giây, sau đó cười cười: "Không có gì. ”

Lúc Mạnh Ninh cùng lớp trưởng đến phòng, những người khác đã đến, hai người một trước một sau đi vào, phòng náo nhiệt ồn ào chậm rãi an tĩnh lại, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía cửa, rơi vào trên người Mạnh Ninh cùng Diệp Thư Triết, vẻ mặt khác nhau.

"Đợi lâu như vậy, tớ còn tưởng rằng lớp trưởng không tới đâu." Một giọng nữ đột ngột vang lên, phá vỡ một mảnh im lặng, mang theo vài phần đoán không ra cảm xúc trêu chọc.

Người nói chuyện chính là đại biểu tiếng Anh Lý Đan Đồng, vừa dứt lời, mọi người phục hồi tinh thần, ánh mắt ý vị thâm trường xoay quanh trên người cô và Diệp Thư Triết.

Diệp Thư Triết liếc cô một cái, lập tức giải thích với mọi người: "Đúng vào giờ cao điểm buổi tối, cho nên có chút muộn, mọi người muốn ăn cái gì tùy ý gọi, hôm nay tớ mời khách. ”

Lớp trưởng vừa lên tiếng, bạn học đang ngồi lại bắt đầu cười đùa đùa giỡn, Mạnh Ninh cũng thoải mái chào hỏi bạn học, lúc chọn chỗ ngồi, một đám bạn học tốt ngầm hiểu để Mạnh Ninh cùng Diệp Thư Triết ngồi cùng một chỗ, nghiễm nhiên là hiệu ứng bát quái từ trực nhật buổi chiều kéo dài đến bây giờ.

Mạnh Ninh theo bản năng nhíu mày, cũng may Hứa Du đúng lúc xuất hiện giải vây, "Các cậu đừng ồn ào, Mạnh Ninh chính bạn ngồi cùng bàn của tớ, đương nhiên phải ngồi cùng một chỗ với tớ rồi. ”

Nói xong, Hứa Du kéo Mạnh Ninh ngồi ở vị trí trống bên cạnh mình.

Từ lúc vào cửa đến khi ngồi xuống, tâm tình Mạnh Ninh chưa nói tới vui vẻ, luôn cảm thấy trên đỉnh đầu có một tầm mắt đang lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô, cô cảm thấy kỳ quái, ngước mắt vừa vặn đụng phải tầm mắt của Lý Đan Đồng nhìn thẳng về phía mình.

Hai người nhìn nhau, Lý Đan Đồng cũng không cảm thấy xấu hổ, liếc Mạnh Ninh một cái, rồi sau đó mặt vô biểu tình mà dời đi tầm mắt, nói chuyện với một nữ sinh bên cạnh như không có việc gì.

Mạnh Ninh cảm thấy có chút khó hiểu, không biết vì sao, ánh mắt Lý Đan Đồng vừa rồi nhìn cô không có thiện ý.

Mạnh Ninh chậm rãi chú ý tới, bạn học ở đây ngoại trừ cô và Diệp Thư Triết mặc đồng phục học sinh, những người khác bao gồm Hứa Du Du đều thay quần áo mình mặc hàng ngày, màu sắc khác nhau, thời thượng mới mẻ, còn có bạn xem như trang phục lộng lẫy tham dự, ví dụ như Lý Đan Đồng cùng với các nữ sinh ngồi cùng cô ấy, mỗi người đều trang điểm tinh xảo xinh đẹp, đường kẻ mắt mảnh khảnh cong ra ngoài, váy cổ vuông kiểu Pháp, tôn lên khí chất rất xuất chúng, càng thêm thành thục.

Thừa dịp Diệp Thư Triết đang nói chuyện với bạn học chung quanh, Hứa Du ở dưới gầm bàn nắm lấy cánh tay Mạnh Ninh lắc lắc vài cái, nghiêng đầu tiến đến bên tai bạn tốt, thấp giọng nhỏ giọng nói: "Ninh Ninh, tớ vừa nghe được bát quái!"

Ngữ khí Hứa Du thần bí bí ẩn, Mạnh Ninh cũng nhịn không được tới gần cô một chút, đồng dạng nhỏ giọng hỏi: "Bát quái gì?"

Hứa Du: "Diệp Thư Triết trước kia cư nhiên từng yêu đương với Lý Đan Đồng. ”

Mạnh Ninh chớp chớp mắt, thập phần phối hợp "Oa" một tiếng, Hứa Du Du tiếp tục nói: "Lý Đan Đồng hình như là bạn gái thứ tư của Diệp Thư Triết, nhưng mà sau khi cậu chuyển tới, Lý Đan Đồng đã bị Diệp Thư Triết đá. ”

Mạnh Ninh ăn dưa ăn được một nửa, bỗng nhiên nghe được tên mình, có chút mất hứng nhíu mày: "Có quan hệ gì với tớ?"

Hứa Du: "Cậu không cảm thấy gì sao? Lớp trưởng thích cậu. ”

Mạnh Ninh hàm hồ "Ừ" một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo trong sáng không có cảm xúc dư thừa: "Cảm giác được. ”

Hứa Du mở to hai mắt nhìn cô, trong mắt lóe ra ánh sáng tìm tòi, vội vàng hỏi: "Vậy cậu thích lớp trưởng không?"

Mạnh Ninh không cần suy nghĩ lắc đầu, căn bản không có ý nghĩ đó.

Cô mím môi, nghiêm trang nói: "Cách kỳ thi đại học chưa đầy 100 ngày, tâm tư vẫn phải tập trung vào việc học. ”

Vừa nghe lời này, Hứa Du Du muốn cười lại thở phào nhẹ nhõm: "Nếu cậu nghĩ như vậy thì quá tốt! Cậu đừng nhìn Diệp Thư Triết lớn lên đẹp trai gia cảnh lại tốt, nhưng tình sử của cậu ta quá phong phú. ”

"Loại hải vương như cậu ta, bạn gái một người tiếp một người lần lượt đổi, căn bản sẽ không nghiêm túc với con gái, cậu vẫn nên tránh xa cậu ta một chút."

Mạnh Ninh ngược lại cảm thấy những thứ này không liên quan gì đến cô, chỉ là hiện tại mới phản ứng lại, cỗ địch ý khó hiểu vừa rồi Lý Đan Đồng đối với cô từ đâu mà đến.

Hóa ra coi cô là tình địch.

Trong bữa tiệc, mọi người tụ tập nói chuyện phiếm, đề tài nam sinh không thể tách rời khỏi trò chơi, nữ sinh tán gẫu về trang điểm chăm sóc da, hot show gần đây, hoặc là thần tượng mình thích, Mạnh Ninh thì ngồi ở một góc yên lặng ăn uống, nhất thời sẽ không xen vào được, nếu nói chuyện đến cuộc sống ở trấn nhỏ ven biển, cô ngược lại có thể nói vài câu.

Khi nói về chủ đề của làng giải trí, mọi người không tự giác nói về buổi hòa nhạc của Hoắc Tư Niên, mà Lý Đan Đồng giành được vé nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

"Đan Đồng vận khí quá tốt! Vài ngày nữa có thể nhìn thấy buổi hòa nhạc của Hoắc Tư Niên, đáng tiếc chúng ta ngay cả vé cũng không cướp được, muốn khóc. ”

"Đúng vậy đúng vậy, nghe nói giá VIP ở hàng ghế đầu lại càng cao đến thái quá, người bình thường nào có thể mua được, bất quá có thể nhìn thấy Hoắc Tư Niên ở cự ly gần cũng đáng giá!"

"Nghe nói khách VIP đến lúc đó có cơ hội chụp ảnh chung với Hoắc Tư Niên, nói không chừng còn có thể có chữ ký, ngẫm lại cũng hâm mộ!"

Nhắc tới chuyện này, mấy nữ sinh hưng phấn nhìn về phía Lý Đan Đồng, bỗng nhiên đề nghị: "Đan Đồng, không phải cậu nói cậu mua VIP sao, đến lúc đó có thể giúp chúng tớ xin chữ ký không?"

Lý Đan Đồng cười cười: "Xem tình huống đi, mấy chữ ký mà thôi, hẳn là không có vấn đề gì. ”

Hứa Du trên mặt không lộ ra, nhưng nghe cũng rất động tâm, đáng tiếc khí tràng của cô và Lý Đan Đồng bất hòa, người này trong lời nói ngạo mạn phô trương, sợ người khác không biết cô mua được vé VIP cho buổi biểu diễn của Hoắc Tư Niên.

Hứa Du hâm mộ thì hâm mộ, nhưng mở miệng xin Lý Đan Đồng ký tên chụp ảnh loại chuyện này, vẫn không làm được.

Lúc Mạnh Ninh ăn cái gì chuyên chú lại nghiêm túc, rất ít chú ý tình huống chung quanh, lúc này trong chén chứa đầy bánh trôi nhưỡng rượu nếp, mềm đến thoát cốt phiêu hương, má trắng mềm phồng phồng phồng, bên tai thỉnh thoảng truyền đến nghị luận của các nữ sinh, nói đến tạo hình tóc vàng gần đây của phòng làm việc Hoắc Tư Niên, mỗi người đều là một bộ dáng mê muội, Mạnh Ninh chậm rãi chớp chớp mắt, chậm rãi ý thức được, Hoắc Tư Niên thật sự rất được hoan nghênh.

Diệp Thư Triết chỉ cách Mạnh Ninh một người thỉnh thoảng nhìn qua, toàn bộ lực chú ý đều ở trên người cô gái, đáng tiếc toàn bộ hành trình Mạnh Ninh đều vùi đầu ăn cái gì, cũng không ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

"Mạnh Ninh, cậu muốn ảnh ký tên của Hoắc Tư Niên sao?" Diệp Thư Triết và người bên cạnh cố ý thay đổi chỗ ngồi, mở miệng hỏi.

Mạnh Ninh lắc đầu, "Không muốn. ”

Cô cũng không theo đuổi ngôi sao, cho nên cũng không có ý nguyện mãnh liệt như vậy, nếu thật sự cần, có lẽ anh Tư Niên sẽ cho cô.

Diệp Thư Triết cũng không nói gì nữa, vì thế lại giúp Mạnh Ninh gắp thức ăn, Mạnh Ninh lo lắng bị bạn học xung quanh nghị luận, vội vàng dời chén của mình ra, lúc này đây trực tiếp cự tuyệt: "Không cần, tớ tự mình làm được. ”

Diệp Thư Triết vẻ mặt hơi cứng lại, bị Mạnh Ninh hết lần này đến lần khác cự tuyệt, mặt mũi khó tránh khỏi có chút không nhịn được, nhưng lúc này cũng chỉ có thể ôn hòa cười cười.

Lý Đan Đồng ngồi đối diện bị một đám người nâng lên mặt trăng thổi cầu vồng thí, chú ý tới Mạnh Ninh cùng Diệp Thư Triết tương tác, ý cười trên mặt cô cứng đờ, ánh mắt cũng chậm rãi lạnh xuống.

Trong một lớp luôn có một vài người có bầu tạo không khí sôi động tồn tại, bữa ăn tối được một nửa, có nam sinh đề nghị chơi trò chơi, vừa vặn nhiều người, hơn nữa tất cả mọi người đều mang theo điện thoại di động, vì thế chơi trực tuyến "Ai là nằm vùng", người thua sẽ bị trừng phạt, uống bia hoặc đại mạo hiểm.

Mạnh Ninh lần đầu tiên tham gia trò chơi như vậy, vốn muốn cự tuyệt, qua nửa giờ nữa cũng nên đến thời gian về nhà, thế nhưng không chịu nổi sự khuyên bảo của bạn học xung quanh, Hứa Du Du cũng cao hứng phấn chấn mời cô cùng nhau chơi, Mạnh Ninh không muốn mất hứng, đành phải gia nhập vào trong đó.

Liên tiếp chơi ba ván, Mạnh Ninh đều rút ra thân phận người thường, mỗi một lần đều thiếu chút nữa bị coi là nằm vùng bỏ phiếu loại trừ, cũng may mỗi lần đều có thể hữu kinh vô hiểm.

Đến lượt ván thứ tư, mọi người nghỉ ngơi trong 10 phút, mấy cô gái cùng nhau đi toilet một chuyến, Mạnh Ninh thì ngồi tại chỗ, thỉnh thoảng nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động, lo lắng về nhà quá muộn sẽ khiến ông nội Hoắc lo lắng.

Mười phút trôi qua, mấy nữ sinh đi vệ sinh lại chậm chạp không trở về, có người chờ đến không kiên nhẫn, la hét: "Mấy cậu ấy đi lâu như vậy còn không trở về, có phải là rơi vào trong nhà vệ sinh hay không?"

"Nếu không một bạn nữ đi thúc giục cácậu ấy đi?"

Vừa dứt lời, cửa phòng bỗng nhiên đẩy ra, vài nữ sinh ríu rít, vừa nói vừa cười tiến vào, thoạt nhìn đặc biệt hưng phấn:

“A a a, các cậu đoán xem chúng tớ vừa mới nhìn thấy ai ở khu vực ăn uống công cộng!!!!”

"Ai vậy?"

" Hoắc Tư Niên! Đó là Hoắc Tư Niên! Còn có Lương Gia Ngộ! Hai người cư nhiên ở khu vực ăn uống của tình nhân cùng nhau ăn cơm tối!!"

Hứa Du Du kích động mở to hai mắt, truy vấn: "Mẹ kiếp, thật hay giả?!"

"Đương nhiên là thật! Mấy người chúng tớ đều nhìn thấy, Hoắc Tư Niên tóc vàng thật đẹp trai, so với ảnh chụp trên mạng đẹp hơn nhiều lắm, hơn nữa người thật vừa cao vừa đẹp trai, đường nét sườn mặt thật sự rất tuyệt!"

Lý Đan Đồng có chút không tin, giọng điệu thản nhiên nói: "Hoắc Tư Niên làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này? Còn là nhà hàng tình nhân. ”

Có nữ sinh lấy điện thoại di động ra, trực tiếp mở lên bức ảnh vừa rồi chụp lén: "Tớ còn chụp ảnh đây, không tin các cậu xem đi!"

Nói xong, một đám người nhao nhao vây quanh xem ảnh chụp, Mạnh Ninh cũng muốn nhìn một cái, đáng tiếc bị chen ra bên ngoài, một chút cơ hội cũng không có.

Cô cũng rất kinh ngạc, Hoắc Tư Niên thế mà lại xuất hiện ở chỗ này.

"Còn chơi trò chơi hay không? Mọi người đang chờ các cậu. "Có nam sinh không cao hứng mở miệng, còn có người khác phụ họa: "Đúng vậy, có thể học Mạnh Ninh người ta hay không, khắc chế cảm xúc một chút được không?"

Nghe vậy, mấy nữ sinh lúc này mới ngừng bàn tán sôi nổi, đầu tiên là nhìn Mạnh Ninh, sau đó lại lườm một nam sinh nói lời này, không tình nguyện một lần nữa trở lại trò chơi.

Lý Đan Đồng giật giật khóe miệng, ý vị không rõ khẽ hừ một tiếng.

Trò chơi bắt đầu, lúc này Mạnh Ninh rút được bài nằm vùng.

Mặc dù trận đấu này của Mạnh Ninh so với trước càng thêm cẩn thận, nhưng không biết vì sao, vòng bỏ phiếu nằm vùng đầu tiên, đã bị một đám nữ sinh ngoại trừ Hứa Du bỏ phiếu loại trừ.

Mặc dù có nam sinh bỏ phiếu cho người khác, nhưng Mạnh Ninh nhận được nhiều phiếu bầu nhất vẫn thua.

Mạnh Ninh mơ hồ cảm giác được bị nhắm vào, nhưng mình đích thật là nằm vùng, bị phiếu lạoi trừ dường như cũng không có gì để nói, nhưng Hứa Du ở một bên lại thay cô không đáng, ở một bên phẫn nộ bất bình nhỏ giọng phun tao: Các cậu đây không phải là ỷ vào nhiều người khi dễ người sao.

Mạnh Ninh mím môi, không nói gì, rũ mắt nhìn thời gian trên điện thoại di động, chỉ nghĩ trò chơi kết thúc sớm một chút có thể về nhà, về phần kết quả, đối với cô mà nói cũng không quan trọng.

Mười phút sau, nằm vùng toàn bộ bị loại khỏi vòng loại, Lý Đan Đồng là người chiến thắng, nhìn về phía Mạnh Ninh bị loại đầu tiên, mặt mày toát ra một tia đắc ý: "Cậu chọn trừng phạt hay là đại mạo hiểm?"

Hình phạt là uống hai ly bia, trong khi cuộc phiêu lưu lớn được xác định bởi người chiến thắng.

Diệp Thư Triết nghĩ, nếu Mạnh Ninh chọn trừng phạt, cậu ta nhất định sẽ giúp cô uống, cũng coi như là một anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng cô gái trước mặt lại thần sắc lạnh nhạt, sau một thời gian ngắn do dự, nhẹ giọng nói: "Tớ chọn đại mạo hiểm. ”

Diệp Thư Triết theo bản năng nhíu mày, đành phải thay đổi sách lược, muốn giúp Mạnh Ninh kết thúc.

Lý Đan Đồng nhướng mày hỏi: "Trừng phạt gì cũng chấp nhận đúng không?"

Mạnh Ninh không mặn không nhạt "Ừ" một tiếng.

Mà nàng càng như thế, Lý Đan Đồng lại càng muốn xem nàng phá phòng là cái dạng gì.

Lý Đan Đồng hừ nhẹ một tiếng, sau đó ôn nhu vô hại đề nghị: "Được, vậy cậu đi chụp một tấm ảnh chụp chung với Hoắc Tư Niên đi. ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play