Tôn Bân vốn đứng ở chỗ vừa vào cửa, Lý Minh Thân bên kia nói cái gì anh không biết, chỉ biết Triệu Hạ Khanh rất tức giận, sau khi cúp điện thoại, cô nắm chặt điện thoại di động, nghiêng người ngồi trên sô pha, bóng lưng mảnh khảnh.

Bên ngoài cửa sổ sát đất, màn mưa liên tục tuôn xuống, mưa phùn, cửa sổ kính được mưa rửa sạch sẽ, phản chiếu toàn bộ thành phố.

Ngay khi Tôn Bân có chút xấu hổ, hắng giọng, sờ túi chuẩn bị tìm một chỗ hút thuốc, Triệu Hạ Khanh hít sâu một hơi, hô một tiếng: "Tôn Bân..."

Anh quay đầu lại: "Phu nhân người có gì cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play