"Sợ tôi nghĩ nhiều?" Lý Minh Thân buồn cười nhìn cô, đây thật sự là lời giải thích hài hước nhất mà anh từng nghe qua, anh cúi đầu, nhìn quyển sách trên bàn trà: "Nếu em thật sự sợ tôi suy nghĩ nhiều, sẽ không để anh ta đưa em đến bệnh viện."

Triệu Hạ Khanh nhíu mày, nhìn anh thật lâu: "Thực xin lỗi, có thể lúc sinh bệnh tôi quả thật tương đối yếu ớt, cho nên lập trường của tôi không kiên định... Sai là sai, tôi không muốn bào chữa cho hành vi của tôi.”

Lý Minh Thân cúi đầu trầm mặc, lời xin lỗi cô anh dường như không nghe thấy, chỉ tự trêu chọc bản thân: "Tôi biết tôi rất bận rộn, em bị bệnh cũng không thể cùng em đến bệnh viện, tôi rất kém cỏi, nhưng em nghĩ tôi muốn như vậy sao? Tôi không muốn điều đó, nhưng tôi không thể. Em biết là tôi không thể đi cùng em, nên em thậm chí không nói với tôi, phải không, vậy em có gì sai?”

“...... Tôi không có nghĩ như vậy, không cảm thấy anh kém cỏi, tại sao anh lại nói như vậy? Bây giờ tôi thực sự sợ anh.” Cô thở dài nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play