“Hứa đại sư, cục đá này là thứ gì thế? Nhìn có vẻ không giống dược liệu à.” Lâm Anh Tài vô cùng cung kính học hỏi với Hứa Tường Anh.Hứa Tường Anh mở to mắt nhìn thoáng qua, sau đó thản nhiên nói: “Vật thường thôi, không đáng giá nhắc đến.”Lập tức Lâm Anh Tài không có hứng thú hô giá nữa.

Mục tiêu của gã ta trong lần đại hội đấu giá này là mấy món dược liệu áp chót kia cơ.

Không cần phải lãng phí tiền vào những thứ vô dụng này.“Cậu chủ Lâm, anh có nhìn ra thứ đó là gì không?” Lý Ngọc Lan cũng rất có hứng thú nhìn nhìn “cục đá” trên xe kia.Vương Tấn Lợi nhìn liếc qua hai lần, sau đó khẽ lắc lắc đầu, nói: “Nhìn bề ngoài thì có lẽ là một thứ dược liệu y học cổ truyền pha trộn nào đó, không có giá trị gì.”Lý Ngọc Lan gật đầu, không hề có bất kỳ nghi ngờ gì về phán đoán của Vương Tấn Lợi.“Giá khỏi điểm của dược liệu này là 3 tỷ 500 triệu, mỗi lần hô giá không được ít hơn 350 triệu.” MC căng da đầu ra nói.

Ngay cả anh ta cũng cảm thấy cục đá này bán với giá 3 tỷ rưỡi cũng có hơi quá rồi.Lời này vừa dứt, phía dưới lại một trận ồn ào.Lúc này, Đường Hạo Nhiên nhìn chằm chằm vào cục đá kia, sau khi luyện ra chân khí, ngũ quan của anh nhạy bén hơn so với người bình thường vài lần.

Thứ nhìn ra được đương nhiên cũng nhiều hơn so với người khác.

Mũi anh nhẹ động, rất nhanh đã ngửi được một mùi hương nhàn nhạt đang tràn ra trong không khí.“Đây là!” Đồng tử Đường Hạo Nhiên đột nhiên co rụt lại.Anh đã nhận ra vật này!Toàn bộ không có ai kêu giá, người chủ trì lâm vào hoàn cảnh có chút xấu hổ, hiển nhiên không ai nguyện ý ra ba tỷ năm trăm triệu mua tảng đá này, ngay tại thời điểm anh ta chuẩn bị cho người mang tảng đá đi thì có người hô lên: “Ba tỷ năm trăm triệu.”Lời vừa dứt, lập tức đã thu hút tầm mắt của tất cả mọi người.Ngay cả Hứa Tường Anh đại sư cũng mở to mắt, dường như muốn nhìn xem là ai ăn no dửng mỡ, dùng ba tỷ năm trăm triệu mua một tảng đá vụn, chỉ là khi ông ta vừa nhìn thấy người kêu giá kia thì sắc mặt khẽ biến đổi.Kia không phải là người trẻ tuổi sáng nay vừa gặp ở bệnh viên trung ương sao?Ninh Đình Trung nhíu mày, khuyên nhủ Đường Hạo Nhiên: “Cậu Đường, cậu dùng ba tỷ năm trăm triệu mua tảng đá vụn này để làm gì? Vừa không thể nhìn vừa không thể ăn, mua về có lợi ích gì đâu.”Đường Hạo Nhiên cũng khẽ lắc đầu, không giải thích gì.“Ninh Đình Trung, cậu choáng váng đến điên rồi sao, tự nhiên bỏ tiền ra mua một tảng đá vụn! Ha ha ha, lần này ông đây sẽ không tranh đoạt với cậu, dù sao cũng không thể để cho cậu về không một chuyến được.” Lâm Anh Tài cười to, tiếng cười bừa bãi vô cùng.Mà mặt khác Vương Tấn Lợi cũng khẽ lắc đầu, xem ra đối thủ này còn ngu dốt hơn so với tưởng tượng của anh ta, lại có thể vì thể diện của một Đinh Nam đáng thương mà ra ba tỷ năm trăm triệu mua loại đá vụn này, xem ra chính mình đã đánh giá cao cậu ta rồi.Lý Ngọc Lan có chút sửng sốt, khẽ nhíu mày nhìn Đường Hạo Nhiên, thực sự không hiểu anh đang muốn làm gì.“Ha ha ha, sao trên đời lại có người ngốc như vậy chứ, nguyện ý bỏ ra ba tỷ năm trăm triệu để mua một tảng đá vụn! Hôm nay cuối cùng cũng được mở mang tầm mắt.”Những người khác nghe thấy Đường Hạo Nhiên kêu giá, nhất thời bật cười lớn, trong lòng sảng khoái không ít.Đã từng gặp qua nhiều người có tiền ngu ngốc, thế nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải người ngu ngốc đến mức này.“Người anh em này ra giá ba tỷ năm trăm triệu, còn có ai muốn trả giá nữa không?” Người chủ trì cuối cùng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, hỏi.“Không phải ai cũng ngu ngốc như vậy đâu, ông đây dùng ba tỷ năm trăm triệu đã có thể bao nuôi mấy cô sinh viên.

Nhanh chuyển qua cái tiếp theo đi.” Có người hô to.Người chủ trì thở dài, lúc này mới gõ cây búa xuống.Giải quyết dứt khoát!Đường Hạo Nhiên dùng ba tỷ năm trăm triệu mua một “tảng đá vụn”.Nhìn thấy sự việc đã định, trên mặt Đường Hạo Nhiên mới lộ ra ý cười thoải mái, anh sợ vừa rồi sẽ có người nhận ra thứ này, đến lúc đó e là sẽ không đến lượt anh nữa.Chỉ đáng tiếc, ngoài anh ra, không còn ai nhận ra giá trị của tảng đá đó nữa.“Tôi nói cậu Đường này, rốt cuộc cậu đang suy nghĩ cái gì thế hả, cho dù có tiền thì cũng không thể hoang phí như vậy, không phải cậu muốn dùng ba tỷ năm trăm triệu mua nụ cười của cô Lý đấy chứ, cái này không đáng đâu.” Ninh Đình Trung tức giận nói.Vẻ mặt Đường Hạo Nhiên mang theo ý cười bí ẩn, nói: “Anh cứ chờ xem là được.”Ninh Đình Trung lắc đầu, thở dài trong lòng! Nghĩ thầm đợi lát nữa phải khuyên người anh em Đường Hạo Nhiên này, chân trời nơi nào chẳng có cây cỏ, làm gì cứ phải thắt cổ ở một cây chứ….Ba tỷ năm trăm triệu này coi như là mua một bài học đi..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play