Trọng Sinh Làm Giàu

Chương 8: Đề nghị bán bánh bao ở căn tin (1)


1 năm

trướctiếp

Quán ăn nhỏ của chú Út Lâm Hải rất nhanh đã đi vào nề nếp, bởi vì Lâm Triều Vũ ở đằng sau lưng hướng dẫn, ông Lâm bắt Lâm Hải mỗi ngày khi bán bánh bao phải mặc áo dài trắng, đội mũ trắng, mà hàng ngày phải giặt sạch trắng tinh hai thứ này. Hơn nữa còn đặc biệt chuẩn bị cho gã một cái cặp để đựng tiền, yêu cầu trong lúc bán bánh bao, bất kể là nhận tiền hay là thối tiền, thì tay không được phép chạm vào tiền! Khi lấy bánh bao cho khách, phải dùng găng tay nhựa bao tay lại, hoặc phải lấy đồ kẹp, không được dùng tay bốc trực tiếp. Hơn nữa xe dùng để bán bánh bao, bàn ăn, ghế dựa, những dụng cụ dùng để bán, mỗi ngày đều phải rửa sạch kỹ lưỡng. Mấy ngày đầu, Lâm Hải còn chưa quen, thỉnh thoảng lại làm qua loa quên lời dặn của ông Lâm, sau này ông đích thân đi kiểm tra, Lâm Hải cứ mỗi lần làm sai, thì bị trừ đi một tệ, hai ngày liên tục, tội nghiệp cho Lâm Hải, đã bị trừ đi tới mười hai tệ, đau xót vì bị trừ tiền, lúc này Lâm Hải mới chịu nhớ trong lòng hai chữ vệ sinh.

Với tiêu chuẩn vệ sinh cao như vậy, tại một thị trấn vào năm 1983, có thể nói khiến người ngoài nhìn vào thấy nể phục, và nếu so sánh với tiêu chuẩn vệ sinh của quán ăn khác gần đó, thì dáng vẻ một người “Đầu bếp” mặc bộ trang phục trắng tinh của Lâm Hải đứng trước cửa nhà máy quả thật giống như một con hạc đứng giữa đàn gà hỗn tạp. Hợp vệ sinh, giá cả phải chăng, bánh bao lại ngon, với những yếu tố này hợp lại, quán ăn của Lâm Hải tự nhiên càng ngày càng đông khách, đến nỗi bánh bao không đủ để bán, thường là trong một tiếng đồng hồ là bán sạch hết, số lượng bánh bao để bán cũng tự nhiên mỗi ngày mỗi tăng. Chỉ trong vòng nửa tháng, doanh thu đã đạt gần bằng với tháng trước, kết quả này khiến cho Lâm Hải mỗi ngày đều rất vui mừng. Đối với việc mở quán cơm, y tỏ ra vô cùng hăm hở.

Lâm Triều Vũ lại lén lút ra ý kiến với ông Lâm, mở quán cơm trước cửa nhà máy, theo hắn nghĩ, trước mắt chưa phải lúc, tuy rằng căn tin trong nhà máy không chú trọng việc bán bữa ăn sáng cho công nhân, nhưng đối với bữa ăn trưa và bữa ăn tối thì họ rất coi trọng, bộ phận hậu cần của nhà máy cán ép Thành Tây, một doanh nghiệp nhà nước, là một vị trí vô cùng béo bở, có thể chiếm giữ vị trí này, thì phải có chỗ dựa vững chắc trong nhà máy mới được. Sự nghiệp của nhà họ Lâm tuy chỉ mới bắt đầu, nhưng đã bị một số kẻ ghen tị, châm ngòi nói xấu, khiến cho người chủ trong căn tin hiểu lầm nhà họ Lâm cạnh tranh không lành mạnh, giành khách của họ, do đó ảnh hưởng tới những người khác trong nhà họ Lâm đang làm việc tại nhà máy, như thế là rất bất lợi. Nhưng nếu không thể mở quán cơm ở trước cửa nhà máy, thì cũng không thể ngăn được việc bánh bao nhà họ Lâm làm cơm trưa cho người trong nhà máy.

Sau một thời gian chuẩn bị, ông Lâm dẫn theo Lâm Triều Vũ, mang theo hai bình rượu Hoàng Tường, lại cầm thêm hai túi thuốc lá Hồng Tháp Sơn, tìm đến cửa nhà chủ căn tin Diệp Hồng Sơn.

Người mở cửa là một phụ nữ tầm chừng ba mươi tuổi, dáng người rất đẹp, có thể đoán là con dâu của Diệp Hồng Sơn, sau khi ông Lâm tự giới thiệu, người phụ nữ này khẽ nhìn người đứng phía sau ông, chính là Lâm Triều Vũ, cô liền lập tức nở nụ cười nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp