(Bìa áo của sách xuất bản)

Ngày nay, số lượng người truy cập các video nền tảng trực tuyến ngày càng tăng, gây nên tác động vô cùng lớn đến các chương trình truyền hình truyền thông.

Nhận thấy nhiều nền tảng video trực tuyến đã tung ra một loạt các chương trình tài năng với kết quả thu về khá tốt, với tư cách là "cựu vua xếp hạng", DongchengTV năm nay không chịu thua kém, lên kế hoạch cho một show tìm kiếm tài năng.

Để tạo nhiệt cho , đài truyền hình đã không tiếc tay vung tiền mời về các nghệ sĩ có tên tuổi làm cố vấn.

Chưa nói đến điều gì khác, chỉ riêng cái tên Quý Tu Niên cũng đã thu hút sự chú ý của mọi người. Quý Tu Niên đã ra mắt công chúng được mười năm, luôn luôn chăm chỉ đóng phim và hiếm khi tham gia các show tạp kỹ. Có 'dưa' tung ra bảo nhà sản xuất của show này là một người bạn cũ của y, vì nể mặt tình cảm mới đến đây.

Lý do sao y lại đi làm cố vấn chả quan trọng đách gì với Lục Húc, quan trọng là đã cho cậu một cơ hội rất tốt.

Lục Húc vẫn còn đang bí ý tưởng làm sao mới tiếp cận được với Quý Tu Niên, giờ đầu cậu đã lóe lên một dự định - đăng ký tham gia làm học viên, chỉ cần được chọn vào, tất nhiên sẽ có thể tiếp xúc với Quý Tu Niên rồi.

Vì thế, vấn đề cậu đang phải đối mặt chính là làm sao để đăng ký. Xem qua phần giới thiệu của chương trình - tuyển chọn thực tập sinh của cả nước, muốn vào được ít nhất cũng phải có công ty quản lý điều hành.

Nghĩ vậy, Lục Húc lập tức gọi điện cho tổ chức: "Thưa boss, em đã nhận nhiệm vụ. Có một vấn đề nhỏ, cần tổ chức hỗ trợ." Người được gọi là Bộ trưởng Bộ Tử Thần, tác phong nói chuyện và làm việc như sấm rền gió cuốn, nghe vậy trả lời ngay: "Nói đi."

Lục Húc nói sơ qua về kế hoạch của mình, không quên lia con trỏ chuột xem tư liệu của Quý Tu Niên: "Em muốn có một công ty quản lý, là công ty mà hợp tác với DongchengTV á."

"Được." Đầu dây bên kia trả lời lại một tiếng, mới quay qua đã cúp cái rụp.

Lục Húc biết rõ tính của ông tướng, đưa tay vuốt cằm mỉm cười, mọi chuyện đã an bài ổn thỏa. Chỉ một phút sau khi cúp máy, Bộ trưởng đã gửi một tin nhắn mới đính kèm địa chỉ: "Đã liên hệ với Văn phòng Giám sát Yêu quái và sắp xếp một công ty quản lý xong xuôi. Ngày mai, em cứ qua thẳng bên đó đi."

"Diệu Ngoan giải trí."

Nghe cũng ra gì và này nọ đó chứ.

- --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------;

Trước 8 giờ, Lục Húc đã sắp xếp đồ đạc xong xuôi, đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu, ra khỏi cửa.

Để thuận tiện cho công việc, khu chung cư mà Lục Húc thuê nằm ngay tại đường vành đai* hai của nội thành. Giao thông ở bốn hướng đều thông xuốt, vừa xuống lầu đã có trạm tàu điện ngầm và bến xe buýt. Dưới cái nắng hầm hập như thiêu như đốt, vành đai xanh mướt hai bên đường đã đổi màu theo sức nóng, nhanh chóng khô héo hết cả.

*đường cao tốc hoặc đường xa lộ

Năm nay thời tiết nóng bức một cách khác thường.

Lục Húc ngước nhìn lên trời, trong lòng không khỏi nghĩ nhiều.

Cậu bước nhẹ nhàng xuống lầu, mãi khi vào trong ga tàu điện mới cảm thấy mát hơn đôi chút.

Cứ cách một khoảng lại thấy một biển quảng cáo trên đường, ngoài quảng cáo thương mại ra còn có hai banner fan tiếp ứng. Lục Húc nhìn lướt qua thấy khuôn mặt hơi lạ, ắt hẳn là người mới vừa debut.

Ở Đông thành, không thiếu nhất chính là người.

Lúc này đang trong giờ cao điểm, khu nhà chờ xe chật kín chỗ. Lục Húc đeo tai nghe lên, đứng xếp hàng giữa dòng người, tự nhiên kéo giãn khoảng cách.

Cậu vốn mang khí chất nổi bật, làn da trắng nõn đến gần như trong suốt. Cứ tùy tiện mà đứng đâu đó một chỗ thôi là có không thiếu ánh mắt chú ý đến, thầm nhìn trộm.

"Nào, một hai ba."

Cách đó không xa có hai cô gái đứng quay lưng lại với Lục Húc, một cô nhấc váy lên, một cô đứng chụp ảnh. Thoáng nhìn sẽ nghĩ cô đang chụp bạn mình, nhưng thật ra trong máy toàn là ảnh Lục Húc.

"OK!" Thấy xe đã tới, cô gái chụp ảnh ra hiệu cho bạn mình. Cả hai chen chúc nhau trên tàu điện ngầm, mi mắt cong cong nhìn qua album ảnh.

Chàng trai trong ảnh như từ trong truyện tranh bước ra, áo thun màu trắng cỡ lớn phối cùng quần yếm màu xám, đôi chân thon dài đến bất ngờ. Cậu đang chăm chú đợi tàu điện ngầm đến, sườn mặt tuyệt mỹ. Không biết là cố ý hay vô tình mà trong hai giây cuối của đoạn clip ngắn, tầm mắt cậu như có cảm ứng mà phóng qua đây. Cô vốn còn đang sợ vì chụp lén mà bị phát hiện, bàn tay còn khe khẽ run lên, nào ngờ nam thần lại chỉ nhướng mày mỉm cười, đẹp đến cõi lòng xao xuyến.

"Aaaaaaa"

"Thật sự đẹp quá đi!"

Hai cô gái bụm miệng ngăn lại tiếng thét chực chờ phát ra. Ban đầu vốn chỉ muốn đứng sau lưng cậu trộm ngắm nhan sắc thần tiên rồi chụp lén vài tấm, không ngờ khuôn mặt này lại được tạo hóa ưu ái đến vậy, tiện tay chụp một tấm cũng lên hẳn luôn ảnh bìa được nữa.

"Càng ngắm càng u mê, muốn có phương thức liên lạc quá!"

"Tớ cũng muốn!"

Hai người ăn nhịp với nhau, lập tức dắt tay dáo dác tìm người trên xe. Nhưng hai người nhìn quanh quất một hồi cũng không thấy, rõ ràng ban nãy đã thấy cậu lên xe rồi mà.

Một người trong đó khó nén nổi mất mát: "Lạ ghê, anh ấy đâu mất rồi?"

Người còn lại trầm ngâm: "Chúng ta post video lên đi, biết đâu tìm được?"

Dứt lời, hai người nhanh tay up video kèm theo một đoạn nhạc, còn cố ý chọn một bài hát tỏ tình đang hot:

[Hammer muội muội: Tiểu ca ca gặp ở trạm tàu điện ngầm, trái tim thiếu nữ rung động rồi. Khi ấy có quá nhiều người không tiện đến xin phương thức liên lạc được, có cô nào biết anh ấy không?]

Là một blogger chuyên về vũ đạo, tài khoản của cô cũng có đến hàng nghìn fan. Chỉ là bình thường cũng không tương tác nhiều với nhau, lượng like bài cao nhất cũng chỉ đến 2 vạn.

Ấy mà sau khi đoạn video được up, bên dưới đã có vài cmt xuất hiện:

[Tuyển thủ giải nghệ cấp một quốc gia: Trời ạ, tiểu ca ca này đẹp quá đi mất!]

[Tới đây em trai: Em gái cũng thật là, lúc đó không đến trước mặt hỏi người ta luôn, up bài lên hỏi cư dân mạng thế này khác nào mò kim đáy biển?]

[Tôi không đời nào để cho những bạn trai khác của tôi tìm ra được bạn đâu: Trời đất ôi đẹp quá, tui lót dép hóng in4 của anh đẹp trai này thoii.]

[Oliver: Phút cuối còn nhìn màn ảnh cười nữa chứ, giời ạ đây là người mẫu ảnh đúng không, cá luôn. ]

[Đưa cho một cái tổ: Hai người mà không tìm được, tui livestream gặm tường!]

......

Chỉ trong phút chốc, số lượng like đã vượt quá trăm, số lượng cmt cũng không ngừng tăng lên.

[Hammer muội muội: Tôi thực sự không quen biết anh ấy, cũng không muốn làm phiền người ta, nhưng tôi thực sự muốn cùng anh trò chuyện.]

Chỉ là rep lại một cmt thôi mà lượt like đã lên đến một nghìn. Nhấn vào lượt xem video, đã lên đến 6 vạn.

Hai cô gái liếc nhìn nhau, hưng phấn không thôi-

Chiếc video này hot rồi!

- -----------------------------------------------------------------------------------------------

Lục Húc không biết lúc này video cậu đã lên mục thịnh hành.

Từ nhà cậu đến Diệu Ngoan giải trí chỉ có ba điểm dừng, Lục Húc đẩy cửa đi vào, đến quầy lễ tân, lễ phép chào hỏi: "Xin chào cô."

Người đang ngủ gật vờ vật trước quầy nghe tiếng mới mở mắt ra, thấy một tiểu soái ca đang đứng trước mặt mình. Dù ở công ty đã gặp qua rất nhiều yêu quái khác nhau, cô vẫn cảm thán trong lòng nhan sắc tuyệt trần của anh trai nhỏ này. So sánh với Cửu Vĩ Hồ và mỹ nhân ngư thậm chí còn đẹp hơn bội phần.

Điều đáng chú ý chính là cô không cảm nhận được hơi thở đồng loại trên người cậu.

Công ty hiếm khi mới có một nhân loại bằng xương bằng thịt đến đây thế này, lễ tân nhìn Lục Húc tựa như đang nhìn bảo vật quốc gia, mỉm cười tươi rói nhiệt tình thăm hỏi: "Xin chào anh, cho hỏi có hẹn trước hay chưa ạ?"

Lục Húc gật đầu: "Bạn của tôi đã hẹn tôi đến đây, tôi là Lục Húc."

"Vâng ạ, xin anh chờ một lát." Cô gái lễ tân nhấc máy gọi điện thoại, báo tên Lục Húc rồi đứng lên dẫn đường, "Em sẽ đưa anh đến văn phòng của Bạch tổng."

"Làm phiền cô rồi." Lục Húc đi theo sau lễ tân, nhìn thấy cái đuôi đang lắc qua lắc lại sau lưng cô cũng không lên tiếng, vẻ mặt đạm nhiên như không.

Lục Húc bước vào trong công ty, giữa đường gặp nào là Bọ hung tinh đang quét dọn vệ sinh, tám nhân viên trực máy là cá thành tinh, cùng một vài nhân viên nhỏ có chiếc sừng dài trên đầu.

Diệu Ngoan giải trí, quả nhiên danh bất hư truyền.

"Bạch tổng, anh Lục đến rồi."

"Mời vào". Nhân viên lễ tân mỉm cười với Lục Húc đầy lưu luyến rồi trở về tiếp tục công việc của mình.

Lục Húc đẩy cửa bước vào, Bạch tổng cũng đứng lên đón tiếp: "Lục Húc cậu vào đây đi, tôi chính là Bạch Trạch."

Bạch Trạch rất cao, tầm 1m87, tỉ lệ cơ thể như người mẫu cùng khuôn mặt nom khá điển trai, không biết còn tưởng y là nghệ sĩ của công ty nào. Bộ quần áo trên người được cắt may vừa vặn, cặp kính kim loại che giấu đi đôi mắt sắc bén sáng triệt.

Từ lúc Lục Húc bước vào Bạch Trạch cũng đã nhìn từ đầu đến chân cậu, không phải yêu quái, so với nhân loại không có điểm nào khác biệt.

Bên kia gọi điện thoại đến đây, yêu cầu nhận người này vào, Bạch Trạch nghe thế ban đầu có chút băn khoăn.

Sở dĩ Tam giới có thể hòa bình cùng chung sống đến tận bây giờ, tất nhiên không thể thiếu bộ phận quản lý điều hành đứng sau.

Người và yêu khác nhau, tất nhiên bộ phận quản lý cũng khác nhau.

Con người có bộ phận quốc gia nơi họ sống quản lý, sau khi chết cũng sẽ có Địa phủ quản lý. Yêu quái như y lại có một hệ thống khác, chỉ cần là yêu quái thành tinh một cách hợp pháp đều sẽ thuộc Phòng Giám sát Yêu quái quản lý. Bọn họ sử dụng nhiều thân phận khác nhau để tồn tại trong thế giới loài người, và cũng đã thích nghi hoàn toàn với kiểu sống của con người.

Để duy trì cuộc sống cơ bản, nhưng yêu quái sau khi trưởng thành sẽ cống hiến hết mình cho mọi tầng lớp xã hội theo sở thích và chuyên môn, tỏa sáng ở các vị trí khác nhau. Trong số đó, có rất nhiều yêu quái đã đi làm idol với ngoại hình nổi bật, và với mục đích quản lý, công ty môi giới dành cho yêu quái đã ra đời.

Là Tổng giám cho một công ty quản lý yêu quái, Bạch Trạch nắm rõ thuộc tính của từng yêu quái ở đây, lập nên một bản kế hoạch dựa vào sở trường của bọn họ, đã lăng xê được không ít minh tinh nổi tiếng.

Y để một Cửu Vĩ Hồ xuất hiện trên màn ảnh với nhan sắc lung linh, để Giao nhân trở thành Ca vương với một chất giọng cao vút ngọt ngào.

Vì tài năng vượt trội của y mà không thiếu người có tâm tư mơ ước đưa người qua đây. Trong đó không hề thiếu những người nhan sắc có thừa nhưng tài năng có hạn, Bạch Trạch đều từ chối thẳng thừng những người như vậy.

Bộ Tử Thần cho người qua đây bảo y giúp tham gia tuyển tú, Bạch Trạch khi ấy cũng đã nói rõ qua, y có thể giúp đỡ để được nhận vào nhưng có thể được giữ lại để tham gia thi đấu, thậm chí là debut được hay không phải xem năng lực của cá nhân.

Nhân loại cũng có rất nhiều minh tinh ưu tú, dù cho là yêu quái, một khi muốn được thành danh cũng phải có thực lực của mình mới được.

Một giây trước khi Lục Húc bước vào cửa Bạch Trạch vẫn còn đang nghĩ như thế, nếu điều kiện cậu không đáp ứng được thì trước tiên y sẽ giải thích qua một lượt. Suy cho cùng, chuyện này còn liên quan đến vấn đề hợp tác giữa hai bên, y không muốn gây thêm rắc rối.

Nhưng mà, lần đầu tiên nhìn thấy Lục Húc, ánh mắt y sáng bừng như đèn pha ô tô -

cậu Tử Thần này có khí chất quyến rũ phát ngất luôn!

Thấy Bạch Trạch đưa tay ra, Lục Húc nhướng mày bước đến bắt lấy: "Xin chào Bạch tổng, tôi là Lục Húc."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play