Nói thật, Thẩm Thịnh Dương hơi kinh ngạc khi nhìn thứ Tiêu Minh cho mình. Từ nhỏ y đã muốn làm một game đậm chất tinh hoa cổ đại Trung Quốc, mấy năm trước y đã đưa khung game cho anh, anh học tập từ đó, làm ra trò chơi Muôn Dân của hiện tại.
Bây giờ Tiêu Minh biết anh muốn làm game bản di động, đối với hạng mục app thì rất có tính khiêu chiến. Anh không có cách nào làm giống webgame với hình ảnh tráng lệ đẹp mắt, hơn nữa thao tác cũng không nhanh và tiện lợi. Nhưng app game có một ưu diểm, đó là thuận tiện mang theo, có thể để người chơi khi ngồi phương tiện giao thông công cộng rảnh rỗi mở lên chơi.
Cho nên Muôn Dân phiên bản di động nhất định phải kết tinh được những ưu điểm của nguyên bản, còn phải phát huy được vai trò của điện thoại di động, như thế mới từng bước một xâm chiếm được thị trường trò chơi di động, không phải chỉ trở thành một loại trò chơi vô bổ, mà Muôn Dân còn phải tích lũy được nhân khí và bành trướng sức ảnh hưởng.
Mà Tiêu Minh đã nêu ý kiến của mình với Muôn Dân bản di động, viết thành phương án phát triển cặn kẽ, thậm chí còn có vài mã khung được viết sẵn để Thẩm Thịnh Dương tham khảo.
Không thể phủ nhận Tiêu Minh luôn là một thiên tài, đáng quý hơn, mà y vẫn duy trì niềm tin của mình, không chịu mở lòng với mọi người, mà cũng không ngừng bị người khác làm tổn thương.
Chuyện của y và Mạc Lăng Thậm, Thẩm Thịnh Dương cũng nghe phong phanh một chút.
Trần Phóng rửa bát xong, thấy anh chuyên tâm nhìn chằm chằm màn hình liền hiểu anh đang làm việc, cho nên không tiện quấy rối. Trông nhà có chút bừa bộn nên bắt đầu giúp anh dọn dẹp, quét tước, xếp gọn gàng những tờ tạp chí bị quăng lung tung.
Chờ Thẩm Thịnh Dương ngẩng đầu lên, Trần Phóng đã xách laptop ngồi một bên chơi game.
Thấy Trần Phóng log in vào Muôn Dân, anh suy nghĩ một chút, cũng vào theo.
Lần trước có một tên Giang Hà Lưu Thủy cà khịa cậu, còn có cái gì mà Yên Vũ Giang Nam đuổi tới đòi cậu phải giao thần chức Tuyết Nữ.
Nhưng Tuyết Nữ đã bị khóa, đưa là đưa thế nào, Trần Phóng thực sự muốn tự bóp cổ vì cái trí thông minh của cô ta.
Nhưng ả ta cố tình không buông tha, Trần Phóng thời gian dài không lên chơi game, lại nhìn thấy trên diễn đàn của game có một cái topic bay bay, tố người chơi Đánh Rắm ở Tuyết Nhai vô đạo đức, trắng trợn cướp mất tuyết thú của Yên Vũ Giang Nam, đả thương cô ta xong thuận lợi tìm được Tuyết Nữ, rồi sau đó đạt được thần chức.
Hành vi thiếu đạo đức như vậy thực sự khiến người ta phỉ nhổ, ả hô hào nhà game phải ngăn lại hành vi như thế, trừng phạt Đánh rắm, đồng thời trả cho Yên Vũ Giang Nam một cái công đạo.
Trần Phóng thực sự rất phục cô ả này, không biết là tìm được ở đâu vài tấm ảnh, trong ảnh thực sự là tên nhân vật Trần Phóng điều khiển, sau đó đả thương Yên Vũ Giang Nam rồi cướp tuyết thú, lấy được quyển trục. Mấy bức ảnh này rất chân thực, không có vết tích của photoshop, nếu không phải là Trần Phóng tự nhìn, thì có ai biết là giả đâu?
Phía dưới có một đống thủy quân do Yên Vũ Giang Nam thuê spam, trắng trợn phê phán Đánh rắm, chúng cho là thần chức Tuyết Nữ phải thuộc về ả, rồi bắt đầu hổ báo yêu cầu ban quản trị của Muôn Dân làm tòa án xét xử.
Trần Phóng cũng không phải ngồi không, đối với mấy cái bình luận này, cậu có biện pháp đối phó.
Chỉ cần tra IP của đối phương là biết cái gì Đại Vũ với Tiểu Vũ đều dùng cùng một địa chỉ IP. Mà thủy quân thông minh một chút đê, phải dùng IP giả chứ, địa chỉ hiện lên cái gì mà Madagascar, Nam Phi gì đó là thế nào? Có thể tân tiến như vậy à?
Không khiến người ta tin có quỷ cũng có!
Trần Phóng phân tích địa chỉ IP này xong, viết một topic đăng lên, tuy chúng muốn điên cuồng cắn người, nhưng mình cũng ngoan ngoãn để bị cắn thì chẳng lẽ là bị ngu à?
Cho nên cậu gọi cái này là tự vệ.
Thẩm Thịnh Dương đợi Trần Phóng lâu rất lâu. Không phải là lên game sao? Sao mà không chịu nhúc nhích vậy?
Lúc Trần Phóng không ở trên game, thì nhân vật Đánh rắm đang đứng bên một con sông nhỏ nước trong vắt, bên cạnh là cây liễu tươi tốt, những càng liễu trắng phiêu phiêu theo gió, rơi xuống đầu cô gái nhỏ mặc y phục lụa trắng. Ở bên cạnh cũng là một anh chàng đẹp trai mặc trường bào trắng, hai người cùng nhìn về nơi xa xa, hẳn là đang suy tư điều gì.
Hình ảnh thật yên tĩnh mà tốt đẹp.
Có trời mới biết, Thẩm Thịnh Dương chờ đến sắp không chịu nổi, sao tên ngốc kia không động đậy?
Thẩm Thịnh Dương liếc mắt nhìn cậu, thấy đứa nhỏ kia mặt vô cùng hào hứng, ánh mắt chăm chú nhìn màn hình, tay lọc cọc gõ gì đó, anh tò mò, cậu đang làm gì vậy? Nhưng lại không muốn mở miệng hỏi, tâm lý hơi ngưa ngứa.
Trần Phóng đang dùng máy tính Thẩm Thịnh Dương cho, hệ thống bảo mật thế nào anh đương nhiên biết rõ ràng. Thế là ai kia rất nhanh chóng xâm nhập máy tính của cậu, ở đằng sau theo dõi thao tác.
Hóa ra là Trần Phóng đang ở trên diễn đàn của Muôn Dân mở topic.
Cậu thẳng thắn nói nhân vật Đánh rắm chân chính đạt được thần chức Tuyết Nữ, còn những gì Yên Vũ Giang Nam nói toàn là hãm hại cậu, cậu có quyền kể sự thực.
Đánh rắm nói, Yên Vũ Giang Nam thuê thủy quân vu khống cậu, hành động này đã bị Trần Phóng nhìn thấu. Trần Phóng còn liệt kê IP của một số comment, rõ ràng là chỉ có một người gửi. Còn việc cậu bị vu mình cướp tuyết thú, ả có chứng cứ, cậu cũng có thể chứng minh mình không cướp gì của Yên Vũ Giang Nam.
Mà chứng cứ kia, chính là Liệt Nhật Kiêu Dương.
E là Trần Phóng không biết Liệt Nhật Kiêu Dương là ai, mà đại đa số người chơi Muôn Dân thì không thể không biết đến anh. Liệt Nhật Kiêu Dương là đại thần trong truyền thuyết, đóng đinh tại vị trí đầu của bảng xếp hàng tài phú, dẫn đầu bảng binh khí, mỹ nam số một. Trong khí mọi người đều đang phát rồ lên đi tìm thần chức thì không ai biết Liệt Nhật Kiêu Dương tìm được hay chưa, tại vì anh rất ít online, cứ vậy thoát ly với trần gian nhiễm khói bụi.
Hiện tại Trần Phóng nhắc tới Liệt Nhật Kiêu dương, không khỏi khiến những người chơi khác bắt đầu chụm đầu ghé tai, hoài nghi sự thật.
Trần Phóng không ngờ chỉ một câu nói của mình mà đã đón đầu ngọn sóng.
Trở lại game, kênh
[Thế giới] bắt đầu sôi sùng sục.
[
Số báo đặc biệt thứ nhất: Có ai thấy không? Đánh rắm nói, lúc cô ta thu được thần chức Tuyết Nữ, Liệt Nhật Kiêu Dương cũng có mặt ở hiện trường!!]
[
Số báo đặc biệt thứ hai: Đương nhiên là thấy! Là Liệt Nhật Kiêu Dương dó! Không ngờ cô gái này lại có một chân bên đại thần! Quả nhiên không thể khinh thường! Không trách có thể tóm được Tuyết Nữ…]
[
Số báo đặc biết thứ ba: Muốn biết tin tức ngầm! Thì giang hồ cứ hỏi Bách Hiểu Sanh!!]
[
Quần chúng: Kêu gọi Bách Hiểu Sanh!!]
[
Bách Hiểu Sanh tiểu hào: Mọi người yên tâm, trách nhiệm của Bách Hiểu Sanh tôi là người chuyên cung cấp tin mật cho giang hồ! Hiện tại Bách Hiểu Sanh đang thu thập quan hệ giữa Đánh rắm và Liệt Nhật Kiêu dương, chẳng mấy chốc sẽ có kết quả. Nếu ai hứng thú, sáng sớm mai có thể lên diễn đàn xem, tiện nghi, tiện ích, thực tế, tuyệt đối sẽ khiến mọi người đã nghiền!!]
Trần Phóng nhìn lịch sử tán gẫu trên kênh [
Thế giới] liền tự hỏi ban nãy có phải mình nói sai không, tự nhiên lại dính líu đến Liệt Nhật Kiêu Dương, đã thế lại còn là loại quan hệ mập mờ không minh bạch nữa chứ.
Trong lòng cậu thầm phun tào cái tên Bách Hiểu Sanh kia. Cái gì mà Bách Hiểu Sanh chứ? Cứ như thể là hắn ta biết mọi bí mật trên thế giới vậy, thực ra cũng chỉ là kẻ hùa theo đa số tung tin đồn mà thôi.
Mà tình trạng bây giờ thì Trần Phóng không nên lộ diện, nếu thò đầu ra thì không phải là bị chém chết tươi sao?
Trần Phóng nhìn chằm chằm tin tức trên kênh [Thế giới] liền quên béng mất có một người đàn ông mặc trường bào trắng, trên đầu anh là cái tên được cả thế giới nhiệt liệt thảo luận.
Đánh rắm đột nhiên quay người, đập vào mắt là một người đàn ông anh tuấn cao to đứng cạnh mình, liền sợ hết hồn: “Anh…”
Là Liệt Nhật Kiêu Dương, không phải là cái đại thần đang được mọi người bàn tán rất xôm tụ sao?
“Chào đại thần!” Đại thần đang ở trước mặt, không chào thật không lễ phép, Trần Phóng liền ngốc nghếch phất tay với anh.
Mà nói thật, để đạt được Tuyết Nữ thì không thể không kể đến công lao của Liệt Nhật Kiêu Dương.
Trần Phóng nhìn anh hơi gật đầu, sau đó đỉnh đầu hiện ra hai chữ: “Đi thôi.”
[
Đánh rắm: Đi đâu?]
[
Liệt Nhật Kiêu Dương: Làm nhiệm vụ.]
[
Đánh rắm: Nhiệm vụ gì cơ?]
Liệt Nhật Kiêu Dương không nói gì, chỉ đưa bàn tay qua kéo tay Trần Phóng. Cậu cảm thấy hơi choáng váng, đỉnh đầu bắt đầu tỏa ra ánh sáng trắng.
Kênh [
Thế giới] lần thứ hai nhảy ra thông báo: [
Tuyết Nữ đã thức tỉnh, mở ra nhiệm vụ “Bất tử”.]
Tiếp đó, màn hình biến thành sắc điệu cổ xưa, truyền ra những tiếng sáo du dương. Trần Phóng vội vã mute tiếng, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thịnh Dương. Thấy anh vẫn chăm chú nhìn màn hình của mình, hình như không bị âm thanh bên cậu ảnh hưởng mới thở phào nhẹ nhõm.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Trời Sinh Thích Em2.
Mấy Mẩu Truyện Nhỏ Nhặt Được Khi Đi Dạo Một Vòng3.
Đồ Mi Không Tranh Xuân4.
Em Là Chân Ái=====================================
Màn hình vi tính bắt đầu xuất hiện những dòng chữ rồng bay phượng múa:
Sau trận chiến thượng cổ, hồn phách các thần tứ tán, không có cách nào trở lại bình thường là bởi Chuyển Hồn Đăng đã biến mất. Bây giờ Tuyết Nữ tái thế, Chuyển Hồn Đăng cũng sẽ xuất hiện. Các thần đã chết cũng phải tái thế, lực lượng của thần phải được tăng cường. Vật cực tất phản, thế gian luân hồi, cùng thượng thần đánh bại Ma giới chí tôn để Chuyển Hồn đăng lần nữa sống dậy…
Chiến dịch thượng cổ sắp bùng nổ. Ai có thể giải cứu muôn dân, chỉ có có chí sĩ không ngại gian truân khổ ải.
Đây là những dòng có liên quan tới nhiệm vụ “Bất tử” của Tuyết nữ, mà Trần Phóng đọc không có hiểu, nhiệm vụ này là như thế nào? “Bất tử” là sao?
Mà có một chút hiểu được sơ sơ, cậu giành được thần chức Tuyết Nữ, cũng là chọc phải một rắc rối to đùng, đó là khởi tử hoàn sinh cho thượng thần có liên quan tới cậu, mà đại boss Ma giới muốn trọng sinh, cũng sẽ rây mơ rễ má với cậu!!