Bốn người đưa mắt nhìn nhau, quả thực quá hoang đường, dĩ nhiên tổ chức người đọc sách lại để tòng quân, loại chuyện hoang đường này chỉ có Tưởng Đại Đao mới có thể làm.
Từ tiểu học đường đến Huyện Học, bị gã bắt buộc học võ huyên náo chướng khí mù mịt, kết quả sau cùng là xây dựng đội quân sĩ tử.- Tưởng Tri Huyện muốn chúng ta gia nhập quân Tống sao?Vương Quý cẩn thận hỏi, trong lòng gã có vẻ mong đợi.Chu Đồng lắc đầu:- Không có khả năng, thực sự gia nhập quân đội sẽ bị Ngự Sử vạch tội, hắn không dám làm như vậy.- Vậy hắn có ý gì?Lý Diên Khánh khó hiểu hỏi.- Chỉ là lâm thời xây dựng một đội quân sĩ tử, thao diễn một phen trước mặt Đồng Thái Úy, biểu thị mấy năm nay hắn sống không uổng, chờ sau khi Đồng Thái Úy rời đi sẽ giải tán, chỉ là hình thức mà thôi.- Mấy người chứng ta đều phải tham gia sao?Nhạc Phi lại hỏi tiếp.Chu Đồng gật đầu:- Các ngươi đều phải tham gia, làm diễn luyện kỵ binh, chỉ có Diên Khánh là ngoại lệ, hắn không phải học sinh Huyện Học, cho nên ta cần trưng cầu ý kiến bản thân hắn.Lý Diên Khánh trầm ngân một chút rồi hỏi:- Sư phụ hi vọng ta tham gia sao?Chu Đồng nghe ra ý của Lý Diên Khánh, chỉ sợ hắn không quá tình nguyện.
Chu Đồng cũng không muốn miễn cưỡng Lý Diên Khánh, nhưng Tưởng Tri Huyện cầu lão hỗ trợ, ân tình này lão thực sự không tiện cự tuyệt.- Cần phải nói với ngươi! Ngươi là mấu chốt của đội quân sĩ tử này, vừa có thân phận giải nguyên, lại cung kỵ cao minh, có biểu hiện của ngươi, Tưởng Đại Đao sẽ có thể báo cáo trước mặt Đồng Thái Úy, nếu không dựa vào một đội sĩ tử luyện quân sự diễn luyện một phen, Đồng Thái Úy cũng không phải dễ lừa gạt như vậy.
Diên Khánh, coi như ngươi giúp sư phụ chuyện này đi!Lý Diên Khánh yên lặng gật đầu, sư phụ đã nói tới mức độ này, hơn nữa còn tự mình tới cửa mời hắn, hắn làm sao có thể cự tuyệt chứ?…Trời vừa sáng ngày hôm sau, họ đi vào Huyện Học như ngày thường, liền thấy trên trụ đá trước cửa lớn dán một tấm bố cáo rất lớn, trên đó viết rất nhiều tên, chung quanh đầy học sinh, bàn luận ầm ĩ, không ít người vung chân chửi mẹ.Vương Quý nóng vội, chạy tới, một lát trở về thấp giọng nói với ba người:- Sư phụ không có nói đùa, Tưởng Đại Đao thực sự muốn xây dựng đội quân sĩ tử, danh sách đã có rồi.Mọi người cùng giục ngựa tới xem xét bố cáo, mở đầu bố cáo viết vô cùng rõ ràng, ‘danh sách đội quân sĩ tử trăm người’, phía dưới chính là tên tuổi, chừng hơn trăm người, tên thứ nhất đương nhiên là Lý Diên Khánh, phía dưới Nhạc Phi, Vương Quý, Thang Hoài…, mười hai học sinh cung kỵ đều xuất hiện.Họ huấn luyện một tháng, do Chu Giáo Đầu toàn quyền phụ trách.Bốn người hiểu được chuyện gì xảy ra, nhưng những học sinh lên bảng khác lại không hiểu ra sao, mọi người nhìn nhau, chuyện này là sao, dấu hiệu gì cũng không có, liền mạnh mẽ ép họ nhập ngũ sao?- Chúng ta đi hỏi Chu sư phụ một chút!Một học sinh cung kỵ khác gọi là Hoàng An hô to một tiếng, quay đầu ngựa lại chạy vào trong Huyện Học.
Mười mấy học sinh vội vàng đi theo, trong lòng mỗi người tràn ngập bất mãn và lo lắng, đội quân sĩ tử là cái gì, họ còn có thể trở về Huyện Học đọc sách sao?Trên giáo trường, Chu Đồng chậm rãi nói với trăm tên học sinh lên bảng:- Hôm qua ta đã hỏi qua Trưởng Tri Huyện, cái gọi là đội quân sĩ tử không giống như binh sĩ bình thường.
Nói như vậy! Các ngươi chỉ là tạm thời xây dựng, duyệt binh cho Đồng Thái Úy, sau khi kết thúc duyệt binh sẽ giải tán, cho nên mọi người không cần lo lắng, thân phận của các ngươi vẫn là học sinh Huyện Học, không liên quan tới quân đội.Mọi người thở ra nhẹ nhàng, có người lại cao giọng hỏi:- Đồng Thái Úy bao giờ đến?- Một tháng sau sẽ đến, cho nên một tháng này ta và mấy huấn luyện viên phải tiến hành nhiệm vụ huấn luyện các ngươi, đến lúc đó Vương Quý và Thang Hoài phải ra khỏi hàng bắn cung bộ, Lý Diên Khánh phụ trách cung kỵ.Nhạc Phi phải bắn Thần Tí Nỏ, tám người khác diễn luyện đội ngũ kỵ binh, tám mươi học sinh khác thì phải diễn luyện trận trường mâu bộ binh, thời gian vô cùng gấp gáp, hi vọng một tháng này mọi người cố gắng một chút, sống qua ngày đó, mọi người sẽ hoàn thành nhiệm vụ.Nói đến đây, Chu Đồng cười nói bổ sung:- Vì đền bù mọi người vất vả, tất cả sĩ tử được chọn vào quân học sinh, Tri Huyện ban thưởng mỗi người năm quan tiền, đồng thời miễn thi huyện sang năm.Nghe nói có năm quan tiền ban thưởng, còn có thể miễn thi huyện, mọi người nhất thời hoan hô, căm hận vừa rồi lập tức bị niềm vui năm quan tiền và miễn thi mang tới khiến cho không còn bóng dáng tăm hơi.…Lúc xế chiều, mười mấy chiếc xe bò đưa tới một số vũ khí cho họ, nếu là quân sĩ tử, thì phải ra dáng, không thể mỗi người mặc nho bào đi cầm đao múa thương.
Vừa vặn trong kho quân đội huyện Thang Âm có một số vũ khí, Tưởng Tri Huyện liền tạm thời mượn hơn trăm bộ, đưa tới cho họ chọn lựa.Trong Cần Miễn Đường của Huyện Học, hơn một trăm bộ vũ khí chồng chất như một ngọn núi nhỏ, không chỉ khôi giáp, còn có trường thương và trường mâu, cùng với cung nỏ, tấm chắn, chiến kiếm các loại vật phẩm cần thiết.Hơn trăm học sinh đều đang lựa chọn khôi giáp thích hợp với bản thân.
Lần này Tưởng Tri Huyện bỏ hết vốn liếng, đưa tới Chu Tất Sơn Tự Giáp và mũ chiến Phượng Sí, đây chính là khôi giáp của Cấm Quân Thiên Long, mặc lên người cực kỳ uy phong lẫm liệt, học sinh cung kỵ khác mỗi người một chiếc áo thêu.Đám tú tài cười nói, mỗi người đều cực kỳ hưng phấn.
Dù sao đều là thiếu niên, mặc khôi giáp quân đội chính quy là mộng tưởng hồi nhỏ của mỗi người, hiện giờ mộng tưởng đã thành sự thật.Lý Diên Khánh chọn lấy một bộ khôi giám mới tám phần, mặc dù khôi giáp này tương đối rộng lớn, nhưng chiều cao của hắn đã vượt qua người trưởng thành, thể trạng cường tráng, bả vai rộng lớn, hoàn toàn có thể khoác được.- Lão Lý, xem bộ này của ta thế nào?Vương Quý hứng thú bừng bừng tìm Lý Diên Khánh, gã đã vội không nhịn được mặc khôi giáp vào.
Khi còn bé gã mặc khôi giáp giấy, hiện giờ lại mặc khôi giáp chân chính, khiến gã làm sao có thể không hưng phấn.Lý Diên Khánh đánh giá gã một chút, luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, sau đó rốt cuộc phát hiện:- Lão Quý ngươi quên mặc hĩnh giáp rồi!Hĩnh giáp là giáp bảo vệ bắp chân, Vương Quý cúi đầu nhìn một chút, gã vỗ đầu mình cười nói:- Ta đã nói tại sao trên đùi lạnh lẽo!Gã vội vàng đi tìm kiếm hĩnh giáp.Lúc này, một Giáo Úy quân đội đi tới, nói với mọi người:- Bộ binh là mâu, kỵ binh là thương, đừng cầm nhầm, chiến kiếm và tấm chắn mỗi người đều có, hiện giờ mọi người hãy thay đổi, chờ lát nữa ra ngoài xếp hàng!Tên Giáo Úy này gọi là Dương Tiến, gã phụ trách huấn luyện trận hình kỵ binh, còn có một Giáp Úy phụ trách huấn luyện trận trường mâu bộ binh.
Chu Đồng là Tổng Giáo Đầu, đồng thời cũng phụ trách tự mình chỉ điểm bốn người Lý Diên Khánh.Một khắc đồng hồ sau, mọi người thay xong khôi giáp, hoàn toàn khác với dáng vẻ thư sinh bình thường.
Mỗi học sinh mà Tưởng Tri Huyện chọn lựa cường tráng cao lớn, sau khi mặc khôi giáp vào đều uy phong lẫm liệt, rất nhiều người chen trước gương đồng đánh giá mình, cực kỳ hài lòng đối với trang phục của bản thân, hai học sinh còn hứng khởi rút kiếm đối kháng..