- Ngươi cảm thấy nếu ta đậu Giải Nguyên sẽ gặp phải những nguy hiểm gì?Trịnh Vinh Thái cẩn thận hỏi.- Đương nhiên rất nguy hiểm rồi.Bài thi đỗ Giải Nguyên phải đưa tới Lễ Bộ để duyệt lại bài thi, nếu Lễ Bộ phát hiện ra có gì đó không đúng thì mình ngươi sẽ phải thi lại một lần.
Ngoài ra, khi ta đứng đầu kỳ thi huyện, Ngự Sử Giám Sát khoa cử Hà Bắc lúc đó còn đặc biệt điều tra về ta một phen.
Tóm lại, thi đậu Giải Nguyên nhìn thì vinh dự đấy, nhưng cũng sẽ bị người người chú ý, sẽ xảy ra rất nhiều chuyện bất ngờ.
Lão Trịnh, ta khuyên ngươi quay về nói với phụ thân, nhiều khi thu liễm một chút mới là cách giải quyết tốt nhất!Sắc mặt Trịnh Vinh Thái hết trắng lại xanh, mỗi câu Lý Diên Khánh nói đều như từng nhát dao đâm thẳng vào tim gã.
Gã vốn chẳng có tài cán gì, ngay cả việc tối thiểu nhất như học thơ Đường cũng chẳng thuộc được mấy bài.
Tất cả Thái Học sinh đều biết trình độ của gã, một khi gã đậu Giải Nguyên, có ai không biết gã gian lận chứ? Tất cả mọi người sẽ không bỏ qua cho gã, khi đó phụ thân gánh được trách nhiệm này ư?Trịnh Vinh Thái vừa sốt ruột vừa tức giận, lại biết mình không khuyên được phụ thân, cuối cùng gục xuống bàn khóc òa lên.Lý Diên Khánh không khỏi lắc đầu, tên Trịnh mập này ngây thơ không hiểu chuyện, mình lại dọa hắn sợ tới mức này.
Nghĩ vậy, hắn bèn cười cười, an ủi:- Thật ra ngươi đừng quá lo lắng, mặc dù phụ thân ngươi muốn ngươi làm Giải Nguyên, nhưng chưa chắc đã được như ý nguyện mà?- Tại sao?Trịnh Vinh Thái lau nước mắt, hỏi.- Không phải muốn đậu Giải Nguyên là đậu được đâu.
Quan chủ khảo năm nay là Âu Dương Tuần do Kinh Thành phái tới, xưa nay ngài ấy được xưng tụng là người thiết diện vô tư, cha ngươi cùng lắm cũng chỉ mua chuộc được quan phó chủ khảo, nhưng không qua được ải của quan chủ khảo đâu.
Lão Trịnh, ta nói thật, ngươi đừng giận, cho dù ngươi có đáp đề tốt đến đâu, nhưng dựa vào chữ viết kia của ngươi thì… quả thật không có khả năng đậu Giải Nguyên.Gương mặt ú nu của Trịnh Vinh Thái thoáng đỏ lên, chữ viết của gã quả thật chẳng khác gì gà bới, ngay cả học trò nhỏ trong học đường cũng viết đẹp hơn gã.
Mặc dù Lý Diên Khánh nói có chút khó nghe, nhưng trong lòng Trịnh Vinh Thái lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, câu này của Lý Diên Khánh cuối cùng cũng khiến gã yên tâm phần nào.Gã xoa xoa bụng:- Vừa rồi tâm trạng ta không tốt, ăn không vào chút nào; giờ ngươi có thể giúp ta mua chút đồ ăn được không?Lý Diên Khánh trợn trắng mắt, ngươi ăn một lượt mười lồng bánh bao và ba chén súp Hồ cay lớn mà còn dám há mồn ra bảo tâm trạng không tốt ăn không vào hả?….Đã là ngày thứ tư kể từ khi bắt đầu chấm bài thi, công việc của quan trợ lý tới đây đã hoàn thành.
Chỉ còn lại sáu mươi bài thi cuối cùng, sau khi hai phó khảo quan sàng lọc xong một nửa, sẽ giao lại cho quan chủ khảo.Khoa cử liên quan tới quá nhiều lợi ích của người khác, nhất là Giải Thí, mặc dù bề ngoài là cạnh tranh công bằng, nhưng trên thực tế, rất khó để cạnh trang công bằng.
Làm gì có chuyện các danh gia vọng tộc từ xưa và tầng lớp tài phú bằng lòng cạnh tranh công bằng với những đệ tử bình thường khác chứ? Giải Thí địa phương tựa như ở chốn núi cao, Hoàng đế ở xa, đây vốn là địa bàn của quan chức và nhà giàu địa phương.Cho dù kỳ thi Giải Thí năm nay áp dụng cải cách, triều đình đi đầu trong việc thu lại quyền tổ chức Giải Thí bằng cách tự bổ nhiệm quan chủ khảo, tốt hơn trước kia một chút nhưng vẫn không thể ngăn cản được quyết tâm của quan chức và nhà giàu địa phương.
Điều này đã được định đoạt từ trước khi khoa cử diễn ra, các loại giao dịch trao đổi trong âm thầm đã được thực hiện một cách bí mật.Mặc dù Tương Châu thực hiện nghiêm ngặt quy định khóa viện và chế độ dán tên, nhưng bên trong chế độ quy định vẫn không tránh khỏi có những lỗ hổng; mà những lỗ hổng này đã tạo điều kiện và cơ hội cho đám quan chức nhà giàu địa phương làm loạn.
Những nhà có con cái tham gia khoa cử lợi dụng đủ cách thức để móc nối với bên trong Viện Thẩm Quyển.Có điều, cho dù là giao dịch gì đi nữa thì cũng phải có tiền đề, nghĩa là bài thi của con cái những nhà này không được quá tệ, đây là ranh giới cuối cùng của tình người trong khoa cử.
Bài thi của những sĩ tử thi đậu đều phải lập hồ sơ đưa lên Lễ Bộ; một khi bị phát hiện hoặc bắt trúng bài thi gian lận, không khảo quan nào có thể gánh chịu nổi hậu quả.Cho nên cho dù thí sinh có dùng biện pháp gian lận khôn khéo cỡ nào trong lúc thi, thì những bài thi cuối cùng đưa lên cho quan phó chủ khảo đều phải có chất lượng thật tốt; không có lỗi gạch xóa rõ ràng, nếu không, dù là phó chủ khảo cũng không thể giúp ngươi.Giống như vòng sơ tuyển, vòng tuyển chọn thứ hai cũng cần hai phó chủ khảo giao chéo bài cho nhau cùng chấm điểm, viết lời bình và đóng dấu xác nhận lên bài thi.
Bài thi được cả hai người đánh giá qua vòng mới có thể giao cho quan chủ khảo; đương nhiên, nếu hai người có ý kiến khác nhau về bài thi nào đó, số phận của nó sẽ do quan chủ khảo quyết định.Hàn Hồng Tuấn là Học Chính (chấp hành nội quy trường, kiểm tra công tác giảng dạy) kiêm Giáo Dụ của Châu Học; Quách Bách Tụng là phu tử đứng đầu, hai người là cộng sự nhiều năm, làm việc vô cùng ăn ý.
Hàn Hồng Tuấn biết Quách Bách Tụng được người nhờ vả, nên những bài thi đặc thù Quách Bách Tụng đưa, chỉ cần biểu hiện không tồi, ông cũng sẽ không làm khó đối phương, đều đóng dấu qua vòng.Không phải hai người không có mâu thuẫn, chỉ là mâu thuẫn của hai người không xuất hiện vào lúc này, mà xảy ra vào lúc sắp xếp thứ tự xếp hạng cuối cùng.- Quách công đọc bài thi này thử xem!Hàn Hồng Tuấn cười cười đưa bài thi của Lý Diên Khánh cho Quách Bách Tụng, Quách Bách Tụng lật lật bài thi, cười nói:- Thư pháp không tồi, trình bày sạch sẽ, thật khiến người ta vừa nhìn đã thích, nếu hiền đệ đã thông qua, ta cũng không cần xem lại nữa!Quách Bách Tụng thấy bài thi của Trịnh Vinh Thái đã được Hàn Hồng Tuấn đóng dấu cho qua, lão cũng không muốn làm khó bài thi Hàn Hồng Tuấn đưa tới.- Quách công vẫn nên đọc một chút thì hơn! Bài thi này có chút tranh luận.Quách Bách Tụng hơi sửng sốt, lão lật lại đề đối sách, nếu có tranh luận, chắc chắn vấn đề nằm ở đề đối sách.
Lão thấy Vạn Sĩ Tiết cho điểm Hạ Hạ, mà Vương Kê lại phê rằng: Thư pháp tuyệt vời, kết cấu chặt chẽ, nhìn xa trông rộng, là tác phẩm xuất sắc hiếm có, cho điểm Thượng Thượng.
Hai quan trợ lý cho điểm khác nhau một trời một vực.Đây là lần đầu tiên lão thấy hai quan trợ lý cho điểm một trời một vực như vậy, Quách Bách Tụng lập tức đọc bài thi một cách cẩn thận; hơi nhíu mày, nói:- Ta tán thành lời bình của Vương Kê, nhưng đoạn liên quan tới người Nữ Chân, ta không rõ ràng tình hình cho lắm; nếu như đây là sự thật, đây quả thật là một tác phẩm trên cả xuất sắc, nhưng nếu chỉ do thí sinh tự ý nói bừa thì chẳng khác nào khua môi múa mép.
Hay là như này, ta viết phê vài câu giữ nguyên ý kiến rồi giao bài thi cho Âu Dương chủ khảo quyết định đi, hiền đệ cảm thấy thế nào?Hàn Hồng Tuấn cười gật gật đầu:- Ta cũng có ý định này..