Tề Văn Diệu siết chặt nắm đấm, ánh mắt sâu thẳm rơi vào trên người Trình Dĩ Tình: "Trình Dĩ Tình!"
"Anh Văn Diệu." Trình Dĩ Tình lập tức nhiệt tình đáp lại.
—— Cô nãi nãi ở đây! Có chuyện thì cứ nói, gọi cái búa gì?
"Lên xe." Sắc mặt Tề Văn Diệu đen như mực, siết chặt nắm đấm.
Lòng dạ phụ nữ, anh thật sự nghĩ không ra, Trình Dĩ Tình đây là đang xảy ra chuyện gì!
Hai ngày nay anh đều đã đến các bệnh viện lớn kiểm tra qua, thân thể không có bất kỳ tật xấu gì.
Nếu như có thể, thật sự là anh không muốn nghe được lời trong lòng của người phụ nữ này một chút nào.
Trên đường đi.
Tề Văn Diệu bị Trình Dĩ Tình ầm ĩ đến tâm phiền ý loạn, hung tợn trừng mắt nhìn cô: "Im lặng một chút."
Trình Dĩ Tình: "???"
——Mẹ nó tôi ngay cả động một chút cũng ầm ĩ đến anh?
——Cái này mà cũng ngại ầm ĩ? Vậy thì đi đến chỗ không người ở thì tốt biết bao, ở đây làm gì?
"Anh Văn Diệu, em sai rồi." Trình Dĩ Tình ủy khuất nhìn Tề Văn Diệu, ánh mắt tinh khiết như nai con.
Tề Văn Diệu: "..."
Người phụ nữ khẩu thị tâm phi này!
Tề Văn Diệu không để ý tới cô, Trình Dĩ Tình bĩu môi không thể nghe thấy, lần nữa đắm chìm trong nhan sắc thịnh thế của mình.
——Làm sao mà mình lại đẹp như vậy! Đẹp như vậy thì phải làm sao bây giờ?
——Tiên nữ không sai, cũng không biết ai có phúc khí sẽ cưới được mình.
Tề Văn Diệu đang uống nước, nghe được câu nói cuối cùng của Trình Dĩ Tình, bị sặc.
Người phụ nữ này, thật sự là một chút mặt mũi cũng không cần?
"Anh Văn Diệu, anh không sao chứ?" Trình Dĩ Tình lập tức khẩn trương, nhìn về phía ghế lái: "Chú Lý, lái xe chạy chậm một chút."
"Không sao." Tề Văn Diệu lạnh mặt đẩy Trình Dĩ Tình ra.
Ánh mắt Thời Y bình tĩnh nhìn chăm chú vào một màn này, trong lòng lại đau đớn như kim châm.
Thỉnh thoảng ánh mắt của Tề Văn Diệu sẽ rơi vào trên người Thời Y, mấy lần muốn nói lại thôi.
Bầu không khí giữa ba người đặc biệt quái dị.
Trình Dĩ Tình không nhịn được, quyết đoán lựa chọn chơi điện thoại di động.
Cuối cùng cũng đến biệt thự.
Trình Dĩ Tình lại bắt đầu làm việc, mềm giọng làm nũng đưa tay đến trước mặt Tề Văn Diệu: "Anh Văn Diệu, anh đỡ em một chút."
Tối nay cô mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng tinh khiết, quả thật là bất tiện.
Đối diện với gương mặt xinh đẹp này, Tề Văn Diệu như bị ma xui quỷ khiến đỡ cô xuống xe.
Chờ anh phục hồi tinh thần lại, muốn đi đỡ Thời Y, Thời Y đã xuống xe, vẻ mặt hờ hững.
—— Sẽ không phải là tên cẩu nam nhân này yêu mình chứ? Tuy rằng mị lực của mình bắn ra bốn phía, nhưng người mà anh ta yêu nhất là Thời Y, làm sao có thể ngoại tình đây? Rác rưởi!
"Trình Dĩ Tình, cô có bệnh?"
Tề Văn Diệu xuất thân từ gia đình gia giáo, từ nhỏ đã được giáo dục tốt, tôn quý như anh, đây là lần đầu tiên mở miệng chửi người như vậy.
Trình Dĩ Tình mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Tề Văn Diệu, ấp úng nói: "Anh Văn Diệu, anh..."
—— Người này bị sét đánh? Hay là xuyên qua?
—— Hệ thống mày mau đi ra, tao đọc tiểu thuyết ít, mày đừng lừa tao, anh ta còn có thể mắng người?
【Thiết lập của nam chủ xảy ra rối loạn, đang điều tra】
Hệ thống?
Trong mắt Tề Văn Diệu càng thêm hồ nghi, hệ thống là cái gì?
—— Có tìm thấy không?
【 Tìm kiếm thất bại, mời ký chủ...】
—— Mẹ nó, cái gì cũng không được, trẫm cần ngươi làm gì?
Cô đang nói chuyện với ai? Nghi ngờ trong mắt Tề Văn Diệu càng thêm nồng đậm.
Trình Dĩ Tình thoáng nhìn Tề Văn Diệu, bị dọa cho giật mình, cô chọc đến anh sao?
"Đi vào thôi." Tề Văn Diệu thu hồi ánh mắt, nói.
"Được, anh Văn Diệu."
Trình Dĩ Tình nhu thuận kéo cánh tay Tề Văn Diệu, cùng anh đi về phía biệt thự.
Thời Y đi theo phía sau hai người, nghèo túng lại bất lực.
Tề Văn Diệu nhíu mày, theo bản năng đẩy tay Trình Dĩ Tình ra, đồng thời ánh mắt như có như không nhìn về phía Thời Y.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT