Ngày sinh nhật Cố Quân Hi, thời tiết không đẹp như mong đợi.

Ngoài cửa sổ không có ánh nắng, bầu trời u ám dường như chẳng mấy chốc nữa sẽ đổ mưa.

Hôm qua Cố Tư Lâm nói có chuyện muốn bàn cùng Cố Quân Hi, thế nên sau khi hẹn thời gian, Thẩm Chi Khản bảo sáng mai sẽ mang bữa sáng tới cho nhóc.

Sáng sớm tới trường học, bởi vì sắc trời tối tăm nên trong lớp đã bật đèn.

Vị trí cạnh cửa sổ đã có người ngồi, Cố Quân Hi đang sửa sang lại cái gì đó.

Đồng phục trường xấu như vậy sao người mặc vẫn đẹp thế kia.

Bước chân của Thẩm Chi Khản chậm dần, từ tốn đi về chỗ ngồi.

Nhân dịp thiếu niên nghiêm túc bận rộn không chú ý tới mình, Thẩm Chi Khản đứng sau lưng cậu nhóc, nhanh chóng nâng tay phủ lên cằm nhóc, lòng bàn tay lướt qua gò má hơi lạnh, nhẹ nhàng dùng sức nâng lên.

Bốn mắt nhìn nhau, suy nghĩ hiện ra, thúc giục cậu mau chóng cúi đầu.

Cố Quân Hi: "Anh".

Nụ cười dịu dàng, xưng hô thân mật, làm cho Thẩm Chi Khản hồi tưởng lại dư vị nụ hôn ngắn ngủi vừa rồi.

Cậu ngồi xuống vị trí của mình, lấy ra hai chiếc hộp giữ ấm.

Hơi nóng ấm áp bốc lên giữa bầu không khí giá lạnh.

Thẩm Chi Khản: "Đến đây nếm thử xem, anh tự làm đấy".

Đối mặt với ánh mặt vừa ngạc nhiên vừa cảm động, Thẩm Chi Khản cảm thấy hai mắt hơi cay. Cậu xoa đầu bạn nhỏ, nói khẽ: "Quân Hi, chúc mừng sinh nhật".

Cố Quân Hi: "Anh ơi, tối nay anh có thể ở cùng với em không?"

Thẩm Chi Khản cười cười: "Sáng nay lúc ra ngoài anh đã nói với mẹ rồi, tối nay anh không về nhà".

Không chỉ ngày hôm nay, sau này anh cũng sẽ thuộc về em.

Cố Quân Hi: "Anh, lời hứa với em sẽ không thể thu hồi được nữa, nếu anh nuốt lời em sẽ đau lòng..."

Bàn tay nhẹ nhàng đặt vào bên hông, chậm rãi siết chặt.

Thẩm Chi Khản: "Không nuốt lời, anh đảm bảo".

Sẽ không lại để em buồn lòng.

Chờ khi hai người họ ăn sáng xong, các bạn học cũng lần lượt đi vào lớp học.

Ngoài cửa sổ bắt đầu có mưa nhỏ rơi rơi.

Thẩm Chi Khản đóng cửa sổ lại, quay sang nhìn người đang nghiêm túc kiểm tra bài tập của các bạn học.

Trong ánh sáng bóng đèn sợi đốt, vài sợi tóc mái rũ xuống trán phủ bóng lên gương mặt tinh xảo, khiến ngũ quan đẹp đẽ càng thêm nổi bật.

Thẩm Chi Khản tự khinh bỉ nỗi lòng trầm mê sắc đẹp của mình thêm lần nữa, thay nhóc sửa soạn lại đám sách bài tập, lặng yên tiến lại gần.

Thẩm Chi Khản: "Bạn nhỏ lớn rồi, sinh nhật hôm nay có nguyện vọng nào muốn thực hiện không? Nguyện vọng nào mà anh có thể giúp em thực hiện ấy, có thì nói thẳng cho anh nghe đi".

Người đang định nhận cuốn vở bài tập từ tay cậu sững lại một chút, sau đó mỉm cười tiếp tục động tác.

Cố Quân Hi: "Nguyện vọng nào anh cũng giúp em thực hiện sao?"

Thẩm Chi Khản chống đầu, cười: "Đương nhiên."

Cố Quân Hi: "Spiritual Markers".

Trong đầu dường như có thứ gì đó đột nhiên sụp đổ, Thẩm Chi Khản ngây người trong chốc lát, nhiệt độ bất thường chạy lên vành tai, cậu không xác định được có phải mình đã nghe lầm hay không.

"...Gì cơ?"

Người trước mặt mím môi, hơi thất vọng lắc đầu.

Cố Quân Hi: "Không có gì đâu, anh đừng miễn cưỡng chính mình, em..."

Thẩm Chi Khản lập tức cắt ngang suy nghĩ lung tung của cậu, "Anh chưa từng cảm thấy miễn cưỡng".

"Nhưng mà em vừa mới trưởng thành, chúng ta đã đi đến nơi đó... hình như không tốt cho lắm..."

Luôn có cảm giác mình đang làm hư một cậu bạn nhỏ trong sáng.

Giọng nói càng lúc càng nhỏ, Thẩm Chi Khản vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn lên đôi mắt mang theo nụ cười, lập tức hận không thể đáp ứng mọi yêu cầu của nhóc.

Thẩm Chi Khản: "... Anh đưa em đi".

Không phải chỉ là một dấu hiệu tinh thần thôi hả?

Thẩm Chi Khản không hiểu rõ khu trải nghiệm này, mãi cho đến tận khi đi học tiết thể dục cậu vẫn vô cùng tự tin, cảm thấy trải nghiệm một lần cũng không đến nỗi làm hư bạn nhỏ.

Buổi chiều lên lớp, Thẩm Chi Khản nghiêm túc làm việc riêng.

Lên mạng tra cứu trải nghiệm.

[Khu trải nghiệm Spiritual Markers].

[Cư dân mạng số 1: Thật sự không cho phép một ai bỏ qua trải nghiệm đánh dấu tinh thần! Chắc chắn cả đời khó quên! Trong khu trải nghiệm có phòng riêng, chế độ bảo vệ quyền riêng tư vô cùng tốt! Còn cung cấp một loạt lựa chọn, là một người từng trải, tôi để cử phiên bản S! Nhưng mà tôi nhắc nhở hữu nghị các bạn rằng, tình cảm không tốt tuyệt đối không được tùy tiện thử phiên bản này!]

[Cư dân mạng số 2: Nếu như bạn và người yêu không thể đánh dấu về mặt sinh lý thì hai bạn nhất định phải thử tới khu trải nghiệm này! Công nghệ kiểm soát tinh thần cao, cảnh tượng phong phú, đạo cụ đầy đủ, cảm giác trải nghiệm thực tế!]

[Cư dân mạng số 3: Tôi từng đi tới khu trải nghiệm này cùng bạn trai cũ vài lần, không thể không nói, uy lực của dấu hiệu tinh thần không hề nhỏ chút nào. Chỉ mới chia tay chưa được hai ngày, anh ta đã quay lại đòi tái hợp với tôi đấy!]

Thẩm Chi Khản nghi ngờ tìm kiếm thêm thông tin, nhưng cậu phát hiện ra rằng cậu không tìm được một hình ảnh nào về phòng trong khu trải nghiệm.

Xem ra tính bảo mật của khu trải nghiệm thực sự rất tốt, vậy thì không nên lo lắng nhiều.

Nhưng sau khi đọc bình luận, cậu cũng cảm thấy khu trải nghiệm này thực sự không tệ.

Sau khi tan học.

Thẩm Chi Khản đưa Cố Quân Hi đến trung tâm thương mại ăn cơm, sau đó tới thẳng khu trải nghiệm.

Ở tầng trên cùng trung tâm thương mại.

Nhân viên phục vụ xác minh thân phận cả hai, tìm nhân viên hướng dẫn đưa họ tới phòng tương ứng.

"Quý khách, phòng trải nghiệm của chúng tôi có quy định nghiêm cấm chụp ảnh, cho nên mời quý khách giao thiết bị thông minh cho bên phía nhân viên chúng tôi bảo quan hộ. Đương nhiên, nếu như có bất cứ tổn thất nào, bên phía chúng tôi sẽ bồi thường đúng theo giá trị đồ đạc của quý khách".

"Nếu quý khách không còn gì thắc mắc, xin mời quý khách vào trong phòng đã đặt. Tất cả hướng dẫn sử dụng đồ đạc trong phòng được dán ngay sau cửa, trải nghiệm đánh dấu tinh thần cần tốn nhiều thời gian, đêm nay đến sáng ngày mai, căn phòng này thuộc về hai vị".

Thẩm Chi Khản: "Được, cảm ơn, vất vả rồi".

"Quý khách không cần khách khí, đây là việc chúng tôi phải làm".

Nhân viên phục vụ cầm điện thoại di động rời đi, Thẩm Chi Khản vừa mở cửa ra đã bị gọi lại.

Cố Quân Hi: "Anh, em có chuyện phải dùng điện thoại một chút, anh vào trước đi, em sẽ quay lại ngay".

Thẩm Chi Khản: "Anh đi với em".

Bả vai bị người ta đè lại, Thẩm Chi Khản đành phải nghe lời đi vào trong phòng trước.

Cố Quân Hi: "Em tự đi được mà, anh cứ đọc qua hướng dẫn sử dụng trước, sau đó nói cho em nghe nhé, có được không"

Thể là Thẩm Chi Khản bị đẩy vào phòng đọc hướng dẫn sử dụng sau cửa, bắt đầu đánh giá phòng trải nghiệm thần kỳ này.

Nội thất bên trong không khác khách sạn là mấy, chỉ có chiếc giường kia hình như hơi khác biệt.

Chất liệu đầu giường vốn là gỗ nay đã bị pha lê thay thế, giống như một chiếc gương.

Nhớ tới hướng dẫn sử dụng, Thẩm Chi Khản biết trên tấm gương đó có nút bấm giống như công tắc.

Cậu ấn xuống, một loạt lựa chọn hiển thị lên bề mặt.

Tiếng mở cửa cắt ngang hành động kết nối dụng cụ lên tay mình của Thẩm Chi Khản.

Cố Quân Hi: "Anh ơi, thế nào rồi?"

Thẩm Chi Khản kéo tay Cố Quân Hi ngồi xuống giường, đặt dụng cụ kết nối vào tay nhóc, "Đeo dụng cụ này vào, họ nói mỗi người sẽ có một sức mạnh tinh thần khác nhau, nhưng pheromone không đại diện cho độ mạnh yếu của sức mạnh tinh thần, người trải nghiệm muốn lựa chọn chế độ gì thì có thể nhấn vào chỗ này".

Cố Quân Hi: "Vậy anh có ý định lựa chọn chế độ nào chưa?"

Thẩm Chi Khản nhớ tới đề cử trên mạng mình đọc được, đầu ngón tay lướt lướt, tìm được chế độ cấp S kia.

"Cái này thì thế nào? Anh nghe nói nó không tệ".

Cố Quân Hi: "Em nghe lời anh".

Xác định chế độ xong xuôi, trên chiếc gương lại hiện ra một thông báo.

"Vui lòng lựa chọn bên bị đánh dấu và bên đánh dấu trên thiết bị kết nối".

Thẩm Chi Khản sững sờ, lập tức lựa chọn Cố Quân Hi là người đánh dấu. Bàn tay cậu mới thu lại, đã lập tức đối mặt với ánh mắt nghi ngờ.

Thẩm Chi Khản: "Không biết tinh thần bị đánh dấu sẽ có nguy hiểm gì hay không... Vẫn nên để anh thử một lần đi."

Căn cứ theo những gì cậu tìm kiếm, những người bị đánh dấu sẽ sinh ra sự phụ thuộc mạnh mẽ vào người đánh dấu, cậu cũng chưa chắc chắn nó còn tác dụng phụ khác nào nữa hay không...

Hơn nữa, hai người họ đều là Alpha, cậu lớn hơn Quân Hi một chút, sao có thể bắt nạt bạn nhỏ được?

Để cậu thử một lần cũng không phải vấn đề gì lớn.

Cổ tay đeo thiết bị kết nối bị tóm chặt, khoảng cách hai bên sát lại gần nhau, Thẩm Chi Khản nghe được tiếng nói vui sướng truyền tới bên tai.

Cố Quân Hi: "Anh ơi... anh sẽ không hối hận chứ?"

Thẩm Chi Khản: "Hai ta đâu phải người khác, có gì đáng hối hận đâu?"

Cố Quân Hi nở nụ cười: "Cảm ơn anh".

Pheromone được giải phóng, Thẩm Chi Khản cảm thấy mình hơi thèm khát mùi hương trà hoa quả quanh người, cậu siết chặt bàn tay đang nằm gọn trong tay mình.

Nhắm mắt lại nằm xuống trên giường, Thẩm Chi Khản cảm thấy rất thoải mái, chậm rãi thả lỏng.

Đến tận khi dường như có một dòng điện xuất hiện nhanh chóng xuyên qua cánh tay, trượt vào trong não.

Cảm giác tê dại dần dần từ ngọn tóc kéo dài đến toàn thân.

Hơi thở không thuộc về cậu chậm rãi ép lại gần, rõ ràng cả hai đã cùng nằm yên trên giường, nhưng cậu vẫn cảm nhận được người ở bên dịu dàng vuốt ve bàn tay cậu.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sức mạnh tinh thần kết hợp với pheromone cùng tấn công tới, Thẩm Chi Khản khó nhịn được siết chặt lấy vạt áo, luôn muốn kéo thiết bị kia xuống.

Sau đó nhiệt độ theo não bộ trống rỗng dần dần làm cả người nóng lên, tạo ra cảm giác không thể tả được, nhịp tim sớm không thể khống chế, cuồng loạn đập vội.

Quá trình đánh dấu tinh thần rất dài, chờ khi hai người họ mở mắt ra đã là bốn tiếng sau.

Thẩm Chi Khản ngu ngơ nhìn trần nhà, sau đó giơ tay che kín mặt mình.

Cậu đã làm gì thế này...

Chưa từng mất mặt đến vậy.

Cố Quân Hi: "Anh ơi, anh khó chịu hả?"

Rất thoải mái... nhưng đó không phải trọng điểm!

Thẩm Chi Khản cố làm cho giọng nói của mình bình tĩnh: "Anh không sao".

Hông bị siết chặt lấy, bên tai vang lên tiếng cười khẽ, Thẩm Chi Khản càng cảm thấy mất mặt không muốn nhìn thấy người ta.

Cố Quân Hi: "Anh ơi..."

Thẩm Chi Khản: "Ừ?"

Cố Quân Hi: "Rất dễ nghe... em..."

Thẩm Chi Khản đứng dậy che kín miệng nhóc, đè nhóc xuống dưới người mình, nhiệt độ bốc thẳng lên não bộ.

Tầm mắt mất đi bàn tay che chắn, cậu đối mặt với đôi mắt của Cố Quân Hi, cuối cùng hoàn toàn mất đi dũng khí.

Thẩm Chi Khản cúi xuống, vùi đầu vào vai nhóc: "Ngoan, đừng nói nữa..."

Anh mất mặt lắm rồi, em để lại cho anh chút mặt mũi đi...

Cố Quân Hi: "Anh mệt rồi, chúng ta nghỉ ngơi trước nhé?"

Thẩm Chi Khản quả thực đã không thể khống chế được cơn buồn ngủ, cố gắng chống cự lại nó đi rửa mặt qua loa, sau đó quay về giường ngủ thiếp đi.

Pheromone nồng đậm không ngừng vờn quanh đến tận sáng sớm ngày hôm sau, ép cậu không thể không nhớ đến chuyện đánh dấu tinh thần.

Vừa tỉnh giấc nhịp tim đã tăng tốc không giống bình thường, cảm giác tê dại quen thuộc quanh quẩn trong đầu, có muốn tránh cũng không tránh được.

Người bên cạnh không còn trên giường, trong phòng tắm vang lên tiếng nước.

Pheromone trong gian phòng nồng đậm dị thường, Thẩm Chi Khản thầm giật mình, đứng lên đi về phía phòng tắm.

Tiếng gõ cửa vang lên, tiếng nước trong nhà tắm dừng lại. Còn chưa đợi Thẩm Chi Khản lên tiếng, Cố Quân Hi đã hỏi trước.

"Anh?"

Thẩm Chi Khản: "Anh đây".

Cố Quân Hi: "... Anh, anh về nhà trước đi, có lẽ hiện giờ em chưa thể ra khỏi đây được".

Thẩm Chi Khản: "Kỳ mẫn cảm tới rồi sao? Sao anh có thể bỏ em ở lại đây một mình được? Em ra đây nào, đừng trốn anh nữa".

Cố Quân Hi: "Bây giờ mà thấy anh em sẽ không khống chế được chính mình".

Thẩm Chi Khản thở dài, nhẹ giọng dụ dỗ, "Không khống chế được cũng không cần khống chế... Anh là bạn trai của em mà, chỉ cần em đồng ý, muốn gì cũng có thể".

Một khoảng thời gian im lặng trôi qua, cánh cửa trước mặt chậm rãi hé mở, pheromone nồng đậm khiến hành động của Thẩm Chi Khản trở nên gian nan, tay chân như bị dấu hiệu tinh thần trói buộc.

Hoàn toàn trở thành bên bị khống chế.

Sau lưng bị đè lên đệm giường mềm mại, vành tai Thẩm Chi Khản nóng bừng, hô hấp ấm áp nhẹ nhàng không ngừng phủ lên.

"Không phải... Chờ một chút!"

"Anh ơi..."

Tiếng nói không giống mọi ngày, hơi trầm thấp lại mềm mại làm nũng, đôi môi nóng ướt không nhẹ không nặng hôn lên vành tai.

Pheromone quấn lấy nhau, từng chút từng chút thấm vào.

Hoàn toàn từ bỏ sự chống cự.

Thẩm Chi Khản bất đắc dĩ ngửa đầu, trong lòng nhớ tới một câu bình luận mình đã đọc, chỉ còn nhớ rõ, pheromone là chất xúc tác tuyệt vời nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play