SỐ LẠ

Chương 2.2


9 tháng


Rất nhiều bóng đen nối tiếp nhau, đỡ Đoàn Kỳ ngồi lên một chiếc kiệu hoa màu đỏ.

Đoàn Kỳ trừng mắt nhìn mình, không biết từ bao giờ, áo phông và quần đùi trên người đã biến thành váy cưới màu đỏ.
Mẹ trả lời: "Thần mèo nào? Mẹ chưa bao giờ nghe thấy chuyện này, thằng nhóc này học ngu người rồi à?"

"Con chờ đó, mẹ về ngay, đừng để mẹ phát hiện ra mày nuôi mèo trong nhà, mày dám nuôi thì mẹ dám đuổi mày ra ngoài, bố mày xin tha cũng vô ích!"

"Đoàn Kỳ! Mày mở cửa cho mẹ, to gan rồi phải không?"

"Đoàn Kỳ??"

"Đoàn Kỳ con đi đâu rồi? Muộn thế này rồi, con còn lang thang ngoài đường à?"

"Đoàn Kỳ!!!"

"Kỳ Kỳ, dù con nuôi mèo cũng không sao, mẹ cho con nuôi, con đừng doạ mẹ nữa được không?"

"Kỳ Kỳ, mẹ sai rồi, lần trước mẹ không nên ném con mèo đen đó từ trên tầng xuống cho chết, con về đi, lần này con muốn nuôi thì mẹ cho con nuôi, được không?"

"Kỳ Kỳ, mẹ báo cảnh sát rồi, nếu con tự về được thì mau về đi, nếu không to chuyện, mẹ sẽ không hiền lành thân thiện đâu!"

"Kỳ Kỳ, mẹ xin con đấy, mau về đi, lần này cho con nuôi thật mà, con muốn nuôi bao nhiêu thì nuôi bấy nhiêu."
Ở cổng tiểu khu, một tờ thông báo tìm người mất tích dán khắp nơi, bác bảo vệ xé một tờ, nói chuyện với đồng nghiệp, "Thằng bé này mất tích lâu thế, chưa tìm thấy đâu."

Đồng nghiệp bảo: "Đúng thế, nói cũng kỳ lạ, rõ ràng camera giám sát nhìn thấy nó tự ra ngoài, kết quả đến một chỗ thì tự dưng biến mất, anh bảo có lạ không."

"Đừng gặp phải ma nhé."

"Có khả năng đó mà, có điều, tôi thấy là bỏ nhà đi, anh xem mẹ thằng bé đó thích quản lý con đến vậy, lần trước ném một con mèo đen từ tầng 16 xuống, đúng là máu tươi tung toé, vì con thích nuôi, bèn làm ra cái chuyện tàn nhẫn như vậy, là tôi thì tôi cũng bỏ chạy."

"Tiểu khu cao cấp này đúng là không thể nuôi mèo, mèo bẩn như thế, tiểu khu có mèo hoang, không biết bao nhiêu hộ dân phàn nàn đó."

"Nếu bỏ nhà đi thì xin nó mau trở về, bà cô đó ngày nào cũng phát điên, chỗ này làm sao dán thông báo tìm người được? Bà ta dán thì dán, người bị khiếu nại lại là tôi."

Hai người vừa tán gẫu vừa đi xa.

Một con mèo đen miệng ngậm một nhành hoa im lặng đi ngang qua, nhìn thấy thông báo tìm người trên tường, nó dừng chân nhìn một lúc rồi mới quay người bỏ đi.
 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play