Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người Minh Nguyệt Tâm, liền rất nhiều Hung Ma ở trên đại điện cũng đều nhìn về phía Minh Nguyệt Tâm.

Líc trước bọn họ dùng mọi cách khinh thường Bạch Thương Đông, thậm chí cho rằng Bạch Thương Đông chỉ là một tên Văn Sĩ lại dám hỏi rõ Ma Danh của Minh Nguyệt Tâm là một loại cực kỳ vũ nhục.

Nhưng sau khi bọn họ nghe xong bài Thủy Điệu ca, mặc dù cũng không dám nhẹ nhõm phán đoán, bọn họ cũng không dám định luận sự hay dở của bài từ này.

Lưu Thiên Thành cùng Ninh Tuyết cũng đều khẩn trương nhìn Minh Nguyệt Tâm, khẩn trương tới mức trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, trong lòng càng là đang điên cuồng reo hò, hy vọng Bạch Thương Đông có khả năng cởi ra chân nghĩa của Ma Danh của Minh Nguyệt Tâm.

Ở dưới muôn người nhìn chăm chú, tất cả tiêu điểm đều ngưng tụ lên trên trán Minh Nguyệt Tâm, đột nhiên chỉ thấy trên trán Minh Nguyệt Tâm tỏa ra ánh sáng, một cái chú ấn thần bí từ đó hiện ra, giống như là có thể dùng mắt thường nhìn thấy, từ trong chú ấn kia dọc theo từng đường vân chú ấn như có như không, trải rộng toàn thân Minh Nguyệt Tâm, trói buộc thân thể cùng linh hồn nàng.

Một vòng minh nguyệt cao ngạo từ trên người Minh Nguyệt Tâm dâng lên cao lên, ở bên dưới ánh trăng lạnh lùng tuyệt thế vô song kia, chú liên giống như là bóng tối gặp phải ánh mặt trời nhanh chóng tan rã không thấy đâu nữa.

Rắc rắc!Lúc tất cả chú liên đều biến mất, cuối cùng chú ấn trên trán Minh Nguyệt Tâm cũng ở dưới trăng sáng vỡ nát tan rã, mà dị tượng minh nguyệt kia cũng hóa thành linh quang thanh linh lãnh ngạo không gì sánh được dung nhập vào bên trong mỗi một tấc da thịt của Minh Nguyệt Tâm, làm cho Minh Nguyệt Tâm trở nên càng thêm thanh linh đẹp lạnh lùng, giống như là nữ đế quản lý tất cả vạn vật, mặc dù là nam tử xuất sắc nhất thiên hạ, cũng sẽ ở trước mặt nàng cảm thấy tự timặc cảm, cam tâm tình nguyện để cho nàng sai bảo, coi như là tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc.

Rất nhiều Ma Nhân Ma Vật trong Cổ ma đại điện ngửa mặt lên trời thét dài, để cho Ma Diễm trong đại điện xông lên chấn động hoàn vũ, vẻ hưng phấn cùng kích động lộ rõ trên mặt.

Mà Lưu Thiên Thành cùng Ninh Tuyết càng là có loại cảm giác trở về từ cõi chết, mừng rỡ kích động giống như là sắp chảy nước mắt.

Nhân ma đều ở trong sự hưng phấn, lại không có người nào nhận ra được, sau khi chú ấn trên trán Minh Nguyệt Tâm vỡ nát ra, vậy mà hóa thành năng lượng vô hình, bị hút vào bên trong Chân Mệnh Đạo Ấn Thập Phương Cổ Đế mắt phải của Bạch Thương Đông.

Chú ấn vốn đã vỡ nát, ở bên trong Thập Phương Cổ Đế mắt phải không ngừng diễn hóa, đem kình khí của Bạch Thương Đông không ngừng hút vào trong đó, hai thứ nhanh chóng kết hợp, chỉ trong chớp mắt, ngưng tụ thành một loại chú ấn mới, khắc ở bên trong Thập Phương Cổ Đế mắt phải.

Chú ấn kia có chút tương tự với chú ấn trên trán Minh Nguyệt Tâm lúc trước, nhưng lại có chút khác biệt, ở trong Thập Phương Cổ Đế mắt phải tản mát ra khí tức thanh linh thánh khiếtnhư tiên, rất nhanh đã theo luồng khí tức này lan tràn tới toàn thân Thập Phương Cổ Đế, sau đó là thể xác của Bạch Thương Đông, để cho cả người Bạch Thương Đông đều xảy ra biến hóa giống như lột xác.

Bạch Thương Đông chỉ cảm thấy kình khí của mình đã hùng hậu lên không chỉ gấp mười lần, hơn nữa cũng trở nên càng thêm ngưng tụ thuần hậu, thể xác giống như cũng càng thêm kiên cường dẻo dai hơn lúc trước, mọi cử động đều trở nên nhẹ nhàng không gì sánh được, giống như chỉ cần bước ra một bước, là có thể bay lên vậy.

Mà Thập Phương Cổ Đế mắt phải kia, thì giống như một vòng minh nguyệt cao ngạo, hiện ra vầng sáng thanh linh kỳ dị.

Văn Sĩ cấp một, ta cuối cùng cũng đã nhập phẩm, mặc dù chỉ là cấp một thấp nhất.

Bạch Thương Đông không biết là mình nên cao hứng hay là nên cười khổ, hắn đúng là vẫn còn tu luyện « Nhất Niệm Kinh », hơn nữa tu luyện kinh này để mở ra Ma Danh thật thứ nhất, lại là một cái Ma Đế Danh.

Xin mời Ma sư ngồi.

Đường đường là Ma Đế, tự mình đi tới trước mặt Bạch Thương Đông, vậy mà mời hắn tới chỗ bảo tọa kia ngồi xuống.

Bạch Thương Đông cũng không khách khí, đặt mông ngồi xuống bảo tọa kia, mặc cho Ma Đế tôn sư Minh Nguyệt Tâm đứng ở bên cạnh hắn, nhìn bất kỳ một Ma Vương nào phía dưới lật tay đều có thể đem hắn tiêu diệt vô số lần kia, nhưng trong lòng lại không có một chút kính sợ nào.

Một đám Ma Nhân Ma Vật kia, lúc này lại cũng không dám hướng về phía Bạch Thương Đông lộ ra một chút khinh miệt nào nữa, chưa nói đó đường đường là Ma Đế chi sư, coi như hắn không phải là Ma Đế chi sư, lấy thành tựu có khả năng cởi ra chú văn Ma Đế Danh của hắn, cũng đủ để khiến cho bọn họ cam nguyện kính như thượng khách.

Trong lòng mỗi một Ma Nhân đều đang nghĩ như vậy, nếu như Bạch Thương Đông có khả năng cởi ra Chân Nghĩa của Ma Danh của Ma Đế, vậy chắc cũng có thể cởi ra Chân Nghĩa của Ma Danh của bọn họ, như vậy bọn họ liền có thể tấn thăng thành Ma Đế, thậm chí là Chí Tôn Ma Hoàng cũng không hẳn là chuyện không thể.

Ánh mắt của tất cả Ma Nhân nhìn về phía Bạch Thương Đông đều biến thành nóng bỏng, hận không thể lập tức đi tới trò chuyện một chút với Bạch Thương Đông, nói ra Ma Danh thật của chính mình, để cho hắn cũng mau chóng viết một bài thi từ ca phú gì đó ra, mở ra gông xiềng đã mang vô tận năm tháng.

Suy nghĩ trong lòng Ma Nhân, Bạch Thương Đông lại cũng không thể biết, nhưng hắn cũng không có dự định tùy tiện giải Ma Nhân Danh.

Nếu như một khi có một Ma Nhân nói ra Chân Danh, nếu như hắn không giải được, đó chính là cục diện không chết không thôi.

Mặc dù văn học trên địa cầu mênh mông như biển, nhưng mà Bạch Thương Đông hắn cũng không phải là máy vi tính, không có khả năng thứ gì cũng nhớ, chẳng may không tìm được văn chương xứng đôi với tên của những Ma Nhân này, vậy chẳng phải là hắn sẽ phải chết rất thảm sao, hắn không thể đánh lại một tên Ma Nhân nào ở nơi này, thậm chíngay cả chạy trốn cũng không có khả năng.

Cho nên mặc dù Bạch Thương Đông gấp gáp cần hiểu Ma Danh để tấn thăng phẩm cấp, nhưng cũng sẽ không dễ dàng giải Ma Danh.

Huống chi, cũng không phải tất cả Lực Lượng Bản Nguyên của Ma Nhân đều là thứ mà Bạch Thương Đông cần.

Thứ Lực Lượng Bản Nguyên của Ma Nhân này, cũng không phải là Ma Nhân càng cao cấp, thì Lực Lượng Bản Nguyên sẽ càng mạnh, có chút Lực Lượng Bản Nguyên bình thường của Ma Nhân như kim, mộc, thủy, hỏa, coi như chủ nhân của nó mạnh hơn nữa, Lực Lượng Bản Nguyên cũng không thể tính là mạnh.

Mà có ít Ma Nhân cũng không mạnh mẽ lắm, dù là chỉ là Ma binh mà thôi, nếu như Lực Lượng Bản Nguyên Ma Nhân của hắn là loại lực lượng cường đại như không gian, thời gian, vậy đối với Thập Phương Cổ Đế tấn thăng ngược lại là càng thêm hữu dụng.

Loại trừ hôm nay bị vạn bất đắc dĩ, ngay cả Lực Lượng Bản Nguyên của Minh Nguyệt Tâm rốt cuộc là cái gì cũng không biết liền giải Ý nghĩa trong tên thật của nàng ra, như không cần thiết, Bạch Thương Đông đều hy vọng có thể chọn Lực Lượng Bản Nguyên mà mình cần, lại nhằm vào để cởi ra Ý nghĩa trong tên thật của một Ma Nhân.

Lần đầu tiên tấn thăng phẩm cấp này, vận may của Bạch Thương Đông không tệ, Minh Nguyệt Tâm cũng không thẹn là Ma Đế tôn sư, Lực Lượng Bản Nguyên của nàng mạnh mẽ tương đối hiếm thấy, cũng không phải là Ma Nhân bình thường có thể so sánh, để cho Thập Phương Cổ Đế cũng tiến hóa ra năng lực cực kỳ hiếm thấy.

Ma sư giúp ta cởi bỏ ý nghĩa trong tên thật, đối với Minh Nguyệt Tâm ta có đại ân, nếu như ma sư cần gì, có thể đưa ra một yêu cầu với ta, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ không để cho ma sư thất vọng.

Ma Nhân tương đối trực tiếp, không dối trá giống như nhân loại, Minh Nguyệt Tâm cũng là như thế.

Trong lòng Lưu Thiên Thành cùng Ninh Tuyết mừng rỡ, chỉ cần Bạch Thương Đông nói ra yêu cầu, để cho Minh Nguyệt Tâm đưa bọn họ an toàn rời đi, mạng nhỏ của bọn họ coi như được bảo vệ.

Nếu như có thể, xin cho chúng ta ở tạm chỗ này một thời gian ngắn có được không? Bạch Thương Đông nói ra yêu cầu lại để cho Lưu Thiên Thành cùng Ninh Tuyết đều há to miệng, nửa ngày đều không ngậm lại được.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play