Ngươi muốn đi Thánh Giới? Tại sao? Bạch Thương Đông nghi ngờ nhìn nữ tử Ma Nhân kia, thật ra thì hắn đối với chuyện tại sao Ma Nhân phải đi Thánh Giới, một mực vẫn không quá rõ ràng.
Dĩ nhiên là để chinh phục Thánh Giới.
Nữ tử Ma Nhân kia cười nói.
Ma giới rộng lớn như vậy, mà số lượng Ma Nhân vốn cũng không nhiều, cùng với việc đi chinh phục Thánh Giới, giảm bớt số lượng một ít Ma Vật không phải là càng đơn giản hơn sao? Bạch Thương Đông vẫn không quá rõ, số lượng của Ma Nhân ít hơn so với Nhân Loại, tại sao bọn họ lại muốn chinh phục Thánh Giới đây? Chuyện này dường như là không có đạo lý gì cả.
Nếu như Ma giới chỉ có Ma Nhân, bọn họ ngay cả Ma giới đều không thống trị được.
Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy là Ma giới thiếu đi một thứ gì đó sao? Nữ tử Ma Nhân kia giống như cười mà không phải cười nhìn Bạch Thương Đông.
Thiếu cái gì? Bạch Thương Đông hơi ngẩn người một chút, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra Ma giới thiếu cái gì.
Nữ tử Ma Nhân kia cười không đáp, đẩy ấm tới trước mặt Bạch Thương Đông, đứng dậy đi ra ngoài cửa, vừa đi vừa nói: Hi vọng chúng ta sẽ có duyên gặp lại đi.
Bạch Thương Đông cảm thấy nữ tử Ma Nhân này có chút khó hiểu, nhưng cũng lười suy nghĩ nhiều, Ma Nhân vốn là một chủng tộc kỳ quái.
Uống xong chất lỏng còn lại trong bầu, lúc Bạch Thương Đông trở lại nhà đá, Na Na đang ngồi ở trên giường đá, tay nhỏ nâng cằm lên, ánh mắt có chút ngơ ngác không biết là đang suy nghĩ chuyện gì.
Bây giờ Na Na đã không còn bộ dáng quá kinh sợ kia nữa, mỗi lần theo Bạch Thương Đông đi tới Ma Đấu Thai, đều ngoan ngoãn ngồi ở trên khán đài nhìn Bạch Thương Đông cùng Ma Nhân chiến đấu, không khóc cũng không náo, vô cùng nhu thuận.
Tiểu nha đầu, ngươi đang suy nghĩ chuyện gì? Bạch Thương Đông xoa đầu nhỏ của Na Na hỏi.
Na Na mở to mắt nhìn Bạch Thương Đông: Ca ca, nếu như có thể giết chết những Ma Nhân kia giống như ca ca, có phải là sẽ có thể ở chung một chỗ với cha mẹ hay không, sẽ không bị Ma Nhân bắt nạt nữa?Ánh mắt của Bạch Thương Đông phức tạp nhìn Na Na, không biết nên trả lời như thế nào, một cô bé có tuổi tác giống như Na Na, trên địa cầu chính là thời điểm được cha mẹ nuông chiều, sao lại cần phải suy nghĩ tới vấn đề tàn khốc như vậy.
Bạch Thương Đông ở thời điểm mặt trời màu xanh tiếp tục đi tới Ma Đấu Thai tiếp nhận Ma Nhân khiêu chiến, mặc dù có rất nhiều Ma Nhân đều cho rằng Tinh Hà Thần chết làdo tự cao tự đại, cũng không phải là do thực lực của Bạch Thương Đông thật sự có thể chém chết Quỷ Ma Binh, nhưng mà Ma Nhân khiêu chiến Bạch Thương Đông tiếp theo, lại lần lượt bại dưới tay Bạch Thương Đông, để cho cái tên Độc Cô Cầu Bại này truyền khắp toàn bộ Ma Thành.
Mặc dù đám Á Nhân không dám tới Ma Đấu Tràng nữa, nhưng cái tên Độc Cô Cầu Bại này ở trong Á Nhân lại truyền lưu càng ngày càng lợi hại, càng ngày càng có nhiều Á Nhân ở lúc không có ai liền nhắc tới bốn chữ Độc Cô Cầu Bại này, mỗi lần nhắc tới, trong mắt đều toát ra vẻ sùng bái xuất phát từ nội tâm, thậm chí là có chút cuồng nhiệt.
Á Nhân cũng có thể mạnh mẽ giống như Ma Nhân! Ở trong lòng Á Nhân, Độc Cô Cầu Bại đã trở thành trụ cột tinh thần của bọn họ, để cho Á Nhân lần đầu tiên biết rõ, Á Nhân không nhất định đều là nô lệ, Á Nhân không nhất định đều phải bị Ma Nhân quyết định sống chết, Á Nhân đều có thể trở nên mạnh mẽ.
Bốn chữ Độc Cô Cầu Bại, ở trong lòng Á Nhân gieo xuống một viên mầm mống không an phận.
Con đường bất bại của Bạch Thương Đông vẫn đang tiếp tục, Ma Nhân cấp Ma Tướng khinh thường ra tay với Bạch Thương Đông, nhưng bên trong Ma Nhân cấp Ma Binh, Ma Binh bình thường đã gần như đều thua ở bên dưới kiếm pháp của Bạch Thương Đông, bốn Ma Nhân Cấp Quỷ Ma Binh, Tinh Hà Thần bởi vì khinh thường chết ở dưới kiếm của Bạch Thương Đông, Động Thiên Chân được Bạch Thương Đông giải Ma Danh, còn có một tên đã đi Thánh Giới không biếtcòn có thể trở lại hay không, còn thừa lại cũng chỉ còn Hắc Tu La rồi.
Tiếng hô yêu cầu Hắc Tu La xuất chiến của đám Ma Nhân càng ngày càng cao, hy vọng Hắc Tu La có khả năng giết chết tên Á Nhân hèn mọn Bạch Thương Đông này, một lần nữa đoạt lại tôn nghiêm của Ma Nhân.
Nhưng Hắc Tu La lại chậm chạp không lên Ma Đấu Thai, Hắc Tu La cũng có dự định của chính hắn.
Trận chiến giữa Bạch Thương Đông và Tinh Hà Thần kia, Hắc Tu La từ đầu tới cuối đều ở hiện trường, hắn biết rõ năng lực của Bạch Thương Đông còn chưa đạt tới trình độ Quỷ Ma Binh, nhưng Hắc Tu La lại cũng không vì vậy mà khinh thường Bạch Thương Đông.
Sống chết quyết đấu cũng không phải là so sánh lực lượng đơn thuần, nếu không thì căn bản là không yêu cầu quyết đấu, mọi người trực tiếp vật tay, người nào thua người đó đi chết là được.
Nếu như tham gia sống chết quyết đấu, ngoại trừ so thực lực ra, trí tuệ, kinh nghiệm cùng năng lực vận dụng mới là mấu chốt, mà biểu hiện của Bạch Thương Đông ở trong trận đánh với Tinh Hà Thần, để cho Hắc Tu La cho rằng Bạch Thương Đông là một đối thủ đáng sợ chân chính, cũng không muốn tùy tiện lên Ma Đấu Thai đánh một trận với Bạch Thương Đông.
Ít nhất ở dưới tình huống không có nắm chắc, Hắc Tu La cũng không muốn tùy tiện lên đài!.
Trên một sạp hàng tầm thường nơi góc đường, một tên Ma Nhân ngồi xổm lục lọi vài loại đồ vật cũ nát như là binh khí, khôi giáp, tấm thuẫn.
Đột nhiên, con ngươi của Ma Nhân kia mạnh mẽ co rút, trong lòng điên cuồng la lên: Quỷ Ma Khí, là Quỷ Ma Khí, sạp nhỏ này lại có Quỷ Ma Khí, tên chủ quán ngu ngốc này nhất định là không nhận ra đây là Quỷ Ma Khí, nếu không làm sao có thể tùy tiện đặt ở chỗ này.
Khống chế được tâm tình mình, Tạp La làm bộ như lơ đãng chỉ vào Quỷ Ma Khí kia hỏi Chủ quán, thanh đoản đao này bán thế nào?Cái này hả, năm mươi Thanh Tinh, nhưng mà đã có người đặt trước cây đao này rồi.
Chủ quán là một Ma Nhân gầy nhỏ, có chút hơi khó xử nhìn Tạp La nói.
Năm mươi Thanh Tinh, một thanh Quỷ Ma Khí vậy mà chỉ có năm mươi Thanh Tinh, 500 5000 đều không đổi được a.
Tim Tạp La đập nhanh hơn, trên mặt lại hết sức ổn định tâm tình của mình, nhìn chủ quán bộ dáng gầy nhỏ có chút ngây ngốc ngơ ngác nói: Ta thấy đoản đao này rất thuận mắt, ta cho ngươi một trăm Thanh Tinh, đoản đao này bán cho ta đi.
Chuyện này không tốt lắm đi, ta đã đồng ý với người ta rồi! Ma Nhân gầy nhỏ thoạt nhìn rất động tâm, nhưng lại vô cùng do dự, giống như là đang đấu tranh nội tâm.
Bây giờ ta đang vội vã ra khỏi thành, lười đi tới chỗ khác tìm, giá cả một trăm Thanh Tinh cũng không phải tùy thời đều có.
Tạp La chớp mắt một cái tiếp tục nói: Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi thêm 20 Thanh Tinh, nếu như ngươi còn không bán, ta không thể làm gì khác hơn là đi nhà khác nhìn một chút.
Ma Nhân gầy nhỏ cắn răng một cái: Được rồi, ta có thể bán cho ngươi, nhưng mà ngươi phải viết hợp đồng cho ta, tránh cho người đặt trước cho rằng ta giấu đi đi không chịu bán cho hắn.
Được, không thành vấn đề.
Trong lòng Tạp La mừng như điên, vội vàng đồng ý, lấy ra một trăm hai mươi Thanh Tinh đưa cho Ma Nhân gầy nhỏ kia.
Tạp La đại nhân, mời ký tên ở chỗ này, sau đó thanh đoản đao này chính là của ngài.
Ma Nhân gầy nhỏ đem một tờ giấy cùng đoản đao đồng thời đưa đến trước mặt Tạp La.
Ngươi biết ta? Tạp La hơi ngẩn ra, không nghĩ đến Ma Nhân gầy nhỏ này vậy mà biết rõ Ma Danh của hắn, vốn là hắn chuẩn bị tùy tiện ký tên.
Tạp La đại nhân là Ma Binh cửu phẩm, trong thành có ai là không biết danh tiếng của ngài.
Ma Nhân gầy nhỏ nịnh nọt nói.
Tạp La hơi có chút đắc ý, lại nhìn đoản đao Quỷ Ma Khí kia đã vào trong tay, cũng không nghĩ quá nhiều, tiện tay đem tên mình ký ở trên giấy, sau khi đem tờ giấy trả lại cho Ma Nhân gầy nhỏ, trực tiếp cầm lấy thanh đoản đao Quỷ Ma Khí này.
Ha ha, vận may hôm nay thật là quá tốt, một trăm hai mươi Thanh Tinh vậy mà mua được một món Quỷ Ma Khí.
Tạp La hưng phấn dường như muốn cười to thành tiếng.
Ma Nhân gầy nhỏ kia sau khi nhận lấy tờ giấy được Tạp La ký tên xong, trên mặt cũng lộ ra nụ cười quỷ dị âm độc.
.