“Chúng ta kết hôn đi!”Đây là câu đầu tiên Cố Dịch Ninh đã nói sau khi nhìn thấy người đàn ông này.
Cô dùng đôi mắt to tròng, rực sáng của mình nghiêm túc nhìn chằm chằm vào người trước mặt.
Người mà cô ấy đang cầu hôn… chính là Phó Hàn Niên.
****Trong căn phòng với gam màu đen trắng, một người đàn ông cao lớn ngồi trên chiếc ghế xoay bọc da, mặc một bộ vest màu đen cắt may tỉ mỉ, nhìn qua đã biết đây chính là quần áo được thiết kế riêng, tuy thái độ có chút lười biếng nhưng khó che giấu được khí chất cao ngạo, tôn quý của mình.
Ánh nắng buổi chiều chiếu qua, làm nổi bật đường nét ngũ quan của người đàn ông, vừa sâu sắc lại vừa lãnh đạm giống như một kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế, soi không ra chút khuyết điểm nào.
Trong lúc đó, ánh mắt của người đàn ông cũng đổ dồn về phía Cố Dịch Ninh, liên tục dò xét trên thân thể cô.
Trước mắt anh ta là một người phụ nữ với ngoại hình xấu xí, ăn mặc luộm thuộm, nhưng lại rất can đảm.
Nhìn qua đoán chừng khoảng hai mươi tuổi, trên người mặc một chiếc áo phông trắng phối với quần short denim, làn da trắng mịn, đôi mắt sáng đen nhánh, tổng thể đường nét khuôn mặt vô cùng thanh tú.
Nhưng có một vết bớt màu xanh đen nổi bật trên khuôn mặt trái kéo dài từ má đến lông mày, hiện lên một tia dữ tợn.
Nó gần như phá hỏng vẻ đẹp của cả khuôn mặt.
Chỉ có điều người phụ nữ này.
Mười phút trước, khiến cho toàn bộ đường dây giám sát và điều khiển trong tòa nhà của tập đoàn Phó thị bị tê liệt, dưới sự truy đuổi của hơn chục vệ sĩ tinh anh mà vẫn có thể thành công đột nhập vào tận văn phòng của anh và hiện tại còn đang đứng ngay trước mặt anh.
Sau khi nghe được những lời của Cố Dịch Ninh, trợ lý và nhiều vệ sĩ ở phía sau không khỏi hít một hơi thật sâu.
Người phụ nữ xấu xí bá đạo này.
Phá hoại hệ thống an ninh của Phó thị, đột nhập vào phòng làm việc của tổng giám đốc.
Không phải để đánh cắp bí mật kinh doanh, cũng không phải để tranh giành các dự án, mà chỉ là để cầu hôn Phó tổng!Không ngờ cô lại có thể nói ra một lời cầu hôn đơn giản và thô thiển đến vậy.
Đây nhất định là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga đến mức phát điên rồi.
Phó tổng mà đồng ý thì đúng là chuyện lạ khó tin!“Chúng ta biết nhau sao?” Con ngươi sâu thẳm của Phó Hàn Niên chuyển động, đôi môi lạnh lùng khẽ mở.
Cố Dịch Ninh cười lắc đầu, đưa tay về phía anh một cách thân thiện: “Bây giờ biết nhau cũng không muộn, xin chào Phó Hàn Niên tôi tên Cố Dịch Ninh.
”Bàn tay hiện rõ những khớp xương của Phó Hàn Niên buông thõng một cách tự nhiên trên bàn làm việc, cũng không có ý định bắt tay với cô.
Thái độ kiêu ngạo lạnh lùng, cự tuyệt cách xa vạn dặm.
“Con gái thứ ba của nhà họ Cố, Cố Dịch Ninh?”“Không sai, chính là tôi.
” Cô thoải mái thừa nhận, còn cảm thấy cái tên này rất hay.
Nghe đồn, con gái thứ ba của nhà họ Cố, Cố Dịch Ninh là một cô gái nổi tiếng khắp Lăng Thành với vẻ ngoài xấu xí và chậm phát triển, So với hai người chị tài sắc vẹn toàn của mình thì cô không có tư cách nào để có thể so sánh.
Lão gia nhà họ Phó cũng đang có ý định chọn một trong hai người chị của Cố Dịch Ninh để làm đối tượng kết hôn với anh.
Còn riêng cô con gái thứ ba này của nhà họ Cố thì chưa bao giờ được đưa vào phạm vi xem xét.
Bây giờ cô chạy đến đây tự đề cử bản thân, còn dõng dạc tuyên bố muốn kết hôn với anh.
Chẳng qua là muốn đi trước hai người chị của mình mà thôi.
Loại phụ nữ tham lam còn không biết tự lượng sức mình như cô khiến Phó Hàn Niên đột nhiên sinh ra một chút cảm giác chán ghét.
Nhưng, anh vẫn muốn cho người phụ nữ không biết trời cao đất dày này một cơ hội.
Cô ấy vào được đây cũng đã chứng tỏ cô ấy có chỗ hơn người rồi: “Cho tôi một lý do để chọn cô.
”Cố Dịch Ninh đạt được cơ hội tiếp tục đàm phán, tự tin liền tăng lên gấp bội.
Cô đi lấy một chiếc ghế và ngồi ngay trước mặt Phó Hàn Niên, sau đó lại gần hơn một chút.
Cách tiếp cận áp bức này khiến lông mày đẹp đẽ của Phó Hàn Niên nhíu lại, đôi mắt chứa đựng sự lạnh lùng sâu thẳm không thấy đáy.
Anh không hề thích phụ nữ đến quá gần anh như vậy.
“Xin cô tránh xa tổng giám đốc của chúng tôi một chút.
” Trợ lý đặc biệt Lệ Phong tiến lên có ý tốt khuyên nhũ.
Người phụ nữ này là đang thách thức giới hạn của tổng giám đốc.
Cố Dịch Ninh không quan tâm, mở khóa túi, vội vàng lấy từ trong túi ra một khẩu súng lục màu đen.
Khẩu súng khiến cho những người có mặt ở đó không khỏi nghẹt thở.
Phó Hàn Niên ngồi trên ghế làm việc vô cùng bình tĩnh, môi mỏng khẽ cong lên, lạnh lùng liếc nhìn người phụ nữ trước mặt.
Nghĩ thầm, người phụ nữ này là muốn bức hôn sao?.