Ba làn sóng tình nguyện viên và Trái Đất mới

Chương 18: Điều hoà


1 năm

trướctiếp

Janice là một nhân viên xã hội, có hôn nhân hạnh phúc và ba đứa con. Sở dĩ cô tới tìm tôi, chủ yếu là muốn tìm hiểu mình có từng trải nghiệm phương diện UFO không. Ký ức duy nhất của cô là cảm giác kỳ quái xuyên qua trần phòng ngủ. Dù không nhớ chuyện gì khác, nhưng cô có cảm giác mình bị động chạm tay chân. Hơn nữa cô nhìn nhận chuyện này là tiêu cực. Cô cho rằng đây có thể có liên quan với implant. Trong lúc có quá nhiều thông tin tiêu cực xung quanh lĩnh vực UFO, mọi người cho rằng implant là thứ đáng sợ. Tôi không muốn phân bua với thân chủ về vấn đề quan điểm, bởi vậy cũng không nói cho họ phát hiện của mình trong công việc thôi miên. Tôi thà để họ tìm ra thông tin của chính mình.
 
Lúc thăm dò kiếp này, tôi chưa bao giờ trực tiếp dẫn thân chủ trở lại ngay trong tình cảnh của sự kiện họ hoài nghi. Tôi luôn để thân chủ trở lại trước khi chuyện xảy ra. Như vậy chúng tôi có thể tiến tới sự việc từ hướng đó, họ cũng sẽ không kháng cự. Bằng không tâm trí họ sẽ vì ký ức không hoàn chỉnh mà tạo ra sợ hãi, sợ mình sắp trải nghiệm chuyện rất đau đớn. Tôi gọi phương pháp này là “tới từ cửa sau”. Như vậy họ có thể nhẹ nhàng trở về trải nghiệm thực tế mà không nhận thấy chuyện tôi đang làm.
 
Sợ hãi là cảm xúc lớn mạnh nhất trong trải nghiệm nhân loại. Cho nên nếu thân chủ không hoàn toàn hiểu rõ về chuyện xảy ra, họ sẽ chỉ mang sợ hãi vào ký ức bóp méo và nhuốm màu. Có rất nhiều lần tôi phát hiện tình huống thân chủ tự thuật dưới trạng thái thôi miên không giống với ký ức trong ý thức thân chủ, nhưng lại hợp lý hơn. Đồng thời họ có thể không sợ hãi và bóp méo thông tin để xử lý. Mục tiêu chủ yếu của tôi chính là không làm nhiễu loạn cuộc đời thân chủ.
 
Janice vừa tiến vào trạng thái thôi miên sâu, tôi mang cô trở về ngày cô đã ghi lại, cũng chính là ngày 24/8/1995. Tôi dẫn cô từ đám mây xuống đến phòng ngủ của mình đêm đó. Cô miêu tả phòng mình, nói cô đang đọc sách trên giường (thói quen ngày thường của cô). Bên tai truyền đến tiếng trẻ con dưới lầu. Một lát sau, cô đặt tạp chí xuống sàn gần giường, tắt đèn rồi ngủ. Tôi hỏi cô có an giấc cả đêm không. Cô trả lời: “Có ánh sáng hay gì đó. Có gì đó không giống. Đó là gì? Tôi nghĩ đó là ánh sáng hay thứ gì đó ngay phía trước cửa sổ. Không rõ ràng lắm. Không phải thứ tôi từng chú ý trước kia… Cảm thấy phần trong tôi biết nội tình, mà sự việc trải qua không giống trong ký ức của tôi… Hiện tại tôi cảm thấy ánh sáng nâng tôi lên! Tôi cố hiểu cái gì đang xảy ra. Tôi cảm thấy người nhẹ đi… Tôi được nâng lên từ trên giường. Tôi có thể nhìn xuống và thấy sàn nhà bên giường, nhưng nó dường như trở nên xa hơn. Chờ một chút! Nếu không phải tôi đang bay lên, thì chính là có cái gì khác đang bay lên. Lúc nhìn xuống, sự vật không gần như trước, nhưng tôi không rõ ràng cảm thấy đang hướng lên… Tôi đang bay lên đến một nơi nào đó. Tôi hiện tại lên tới nóc nhà. Tôi không biết chuyện gì xảy ra. Tôi không biết tôi sẽ đi đâu. Tôi lại bay lên… Hướng lên trên… Hướng lên trên. Nhà cách tôi thật xa. (không tin) Tôi không thể tự mình tiến vào không gian.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp