Lúc này một phần vách động bỗng đổ sụp, lộ ra một thông đạo chật hẹp chỉ đủ cho một người đi qua, hiển nhiên đây là con đường đi đến ải tiếp theo.
"Mọi người còn thuốc Thể Lực không? Còn thì đều hồi đầy Thể lực hết đi." Cửa động tối như bưng chẳng nhìn ra được gì, không biết bên trong ra sao, do vậy Dạ Kiêu nhắc cả bọn cùng uống thuốc Thể Lực, dù sao thì mấy ải đầu đều là đường thủy quá tiêu hao Thể lực, khả năng cao là cửa động cũng đi đường thủy, anh không mong tí nữa mọi người mới bơi nửa đường đã cạn Thể lực, không chết trong tay BOSS mà lại rã rời tay chân chết đuối trong nước.
"Chỉ còn chai cuối, mong là tiếp sau đừng bắt chúng ta phải bơi nữa......" Cả đám thở dài lấy chai thuốc Thể Lực cuối cùng ra uống.
"Không sao đâu, chỗ tui còn mười mấy chai nữa, hẳn là đủ dùng." Nhiễm Kỳ mỉm cười bảo.
Kiếp trước Nhiễm Kỳ quét phó bản Vực Sâu Vùng Biển không biết bao nhiêu lần, từ lâu đã thuộc lòng chỗ then chốt của các ải, đồng thời chuẩn bị đầy đủ thuốc Thể Lực, dù cho game thực tế ảo hơi khác game truyền thống chút nhưng chắc chắn vẫn đủ dùng.
"Bạch Nhiễm, lần này quả thật may mà có cậu." Mọi người rối rít cảm ơn, bọn họ đều không ngờ phó bản này lại có nhiều chỗ cần tốn Thể lực đến vậy, do đó vốn không chuẩn bị thuốc Thể Lực, nếu không nhờ Bạch Nhiễm mang theo đủ nhiều thuốc Thể Lực, căn bản là họ không trụ nổi đến bây giờ.
"Các anh cũng khách khí quá rồi, có phải không trả tiền đâu, với lại khi làm số thuốc kia tui vốn đã định đem đi bán rồi mà." Nhiễm Kỳ vội khua tay.
Sau khi mọi người bổ sung xong Thể lực bèn cùng tiến vào thông đạo chật hẹp kia, không chừng trong thông đạo đang có quái nhỏ ẩn núp, làm T chính, tự nhiên là Ấm Lạnh Bốn Mùa phải chịu trách nhiệm dẫn đầu.
Đoạn đầu thông đạo này thì hẹp, nhưng dần dần đoạn sau mở rộng ra, chẳng qua kèm theo đó là càng nhiều nước đọng, trên cả bức tường hai bên thông đạo bám đầy rêu xanh, vừa trơn vừa dày, lòng bàn chân cũng bị dính nhớp cả mảng, nếu không có cái mùi tanh của biển kia, Nhiễm Kỳ e là đã cho rằng bản thân lạc bước vào cống thoát nước rồi.
Bọn họ tiến lên một đoạn rất dài, càng đi nước càng sâu, nước đọng trong thông đạo dần từ bắp chân dâng lên đầu gối, càng lúc càng khó đi.
"Rốt cuộc thông đạo này dài đến mức nào vậy? Thế này chẳng bằng cứ sâu xuống tí để mình bơi qua cho rồi, ít ra tui còn uống được cái thuốc nước Gia Tốc gì đó." Cố Lạc không nhịn được phàn nàn.
"Lại chả, với cả còn tối như hũ nút, cứ lo lo sao ấy." Truy Hồn cũng không có cảm giác tốt lành gì với hoàn cảnh âm u này, phó bản ở hoạt động Tết Thiếu nhi hồi trước đã để lại bóng ma sâu sắc trong hắn, lúc này não toàn đề phòng nhỡ có con quỷ nào từ đâu đó xồ ra thì thôi xong.
"Đi nhanh chút, cố gắng bám sát rìa, đừng cứ đứng dưới nước sâu." Dạ Kiêu mở miệng nhắc nhở, đường thủy là một vòng cung tròn có rìa nông lòng sâu, nếu đi sang rìa thì sẽ không bị ngâm hết nửa người dưới trong nước.
Đường thủy tối đen âm u khiến anh có cảm giác cực kì khó chịu, nhất là khi nghĩ đến chuyện đâu đâu trong cái Phó bản Vực sâu này cũng liên quan đến nước, anh cảm thấy đường thủy kiểu này rất có thể có quái vật náu mình dưới đáy nước, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng để úp sọt.
Quả nhiên như Dạ Kiêu suy đoán, cả đám tiến lên thêm đoạn nữa thì ai đó chợt nói, "Đằng trước hình như có thứ gì đang nổi trên mặt nước thì phải."
"Thứ gì cơ?"
Mọi người cố nhìn thử, vấn đề là ánh sáng trong đường thủy thật sự quá mờ, có giơ dạ minh châu lên cao cũng không nhìn rõ lắm, chỉ loáng thoáng trông thấy có vật thể đen đen gì đó đang trôi nổi trên mặt nước.
"Không thấy rõ, không biết là gì nữa, hay để tôi qua xem nhé?" Ấm Lạnh Bốn Mùa bảo.
Đúng lúc này, đống vật thể màu đen không xa kia bỗng cử động, nó lập tức bật lên khỏi làn nước, hệt một cái màn đen to đùng, thoáng chốc đã được trải ra, ngoác mồm nhào về phía Nhược Yên đang gần nó nhất.
Tại khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người thấy rõ một cái miệng khổng lồ hun hút, đi kèm hàm răng bén nhọn chi chít trong đó.
"Nhược Yên!"
Ấm Lạnh Bốn Mùa lập tức lao đến chỗ cô, song rốt cuộc tốc độ hành động của hắn không nhanh bằng quái vật, mắt thấy cái miệng to như chậu máu kia sắp cắn trúng Nhược Yên đến nơi rồi, có điều Nhược Yên cũng không phải loại người cứ đứng đực ra đấy để bị cắn, cô thẳng thắn tát lệch mõm quái vật bằng Thuật Rồng Nước, tự vớt cho bản thân chút thời gian để chạy thoát.
Ấm Lạnh Bốn Mùa kịp thời đuổi tới, một tay kéo Nhược Yên ra đằng sau, giơ khiên chắn cái mồm to của nó.
Hàm răng con quái vật kia lập tức cắn lên tấm khiên của Ấm Lạnh Bốn Mùa, kết quả phát ra tiếng cọ xát với kim loại inh tai, để lại hai dấu răng rất sâu trên khiên của hắn.
Đây thậm chí còn là Khiên Chắn Vỏ Cua đã được Ấm Lạnh Bốn Mùa thay đổi, nếu vẫn dùng khiên bình thường như trước đó thì có lẽ đã bị cắn thủng từ lâu rồi.
Quái vật kia không thành công trong một đòn, nhanh chóng nhảy về trong nước làm dâng lên rất nhiều bọt nước.
Có điều chuyện vừa rồi cũng đã đủ để cả đám thấy rõ dáng vẻ của thứ kia, "Là Cá Sấu! Mọi người cẩn thận chút, chú ý dưới chân!"
Tốc độ bơi trong nước của Cá Sấu cực nhanh, cộng thêm lực cắn kinh người, chẳng may lơ là cái thôi thì sẽ có nguy cơ bị thương ngay.
Tầm mắt cả nhóm cẩn thận rà soát làn nước, tất cả các Pháp sư đều triệu hồi Cầu Lửa, chiếu rọi xung quanh vực nước.
Bọn họ rất nhanh đã phát hiện ra tung tích của cá sấu, "Cá Sấu ở đây!"
Mọi người phong tỏa vị trí của Cá Sấu, sau đó đủ loại kĩ năng được đập về phía con Cá Sấu kia.
Cá Sấu trong đường thủy cũng không phải BOSS, chỉ là quái nhỏ, dưới sự tập hỏa toàn lực của cả đám, nó rất nhanh đã bị họ giải quyết thành công.
"Đừng thả lỏng, nơi đây chắc chắn không chỉ có mỗi con Cá Sấu này." Dạ Kiêu vẫn duy trì sự cảnh giác.
Thật ra việc này không cần anh nhắc, các thành viên trong đoàn đội từng đánh không ít phó bản, biết quái nhỏ đều xuất hiện theo bầy đàn, trong con đường đầy nước lớn thế này không thể chỉ xuất hiện độc một con Cá Sấu như vậy được.
Bọn họ tiếp tục tiến lên, dọc đường gặp liên tiếp mấy con Cá Sấu, tất cả đều lần lượt bị diệt sạch, cuối cùng đi tới một không gian hình tròn lớn hơn.
Đây có vẻ là nơi kết nối các mạch nước ngầm với nhau, ngoại trừ con đường nước mà bọn họ lần theo lúc tới kia thì còn có mấy con đường nước không biết thông đến chỗ nào.
Mà không gian lớn hơn thường đồng nghĩa với việc BOSS xuất hiện, sau khi họ đi vào không gian hình tròn này, một con Cá Sấu Khổng Lồ có vóc dáng to hơn không biết bao nhiêu lần so với mấy con Cá Sấu trước đó chầm chậm trồi lên mặt nước, để lộ ra cái miệng to mọc đầy răng nhọn hẹp dài, đồng tử dựng đứng màu xanh lá ngả vàng hệt động vật máu lạnh tỏa ra ánh sáng khát máu, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta sợ hãi.
Con BOSS này khó chơi giống hệt vẻ ngoài của nó, vảy giáp nó rất cứng, có thể triệt tiêu 50% sát thương, không dễ để phá được lớp phòng ngự của nó; nanh vuốt nó sắc bén, rất dễ gây ra lượng sát thương khổng lồ lên người chơi; đáng sợ nhất phải kể tới đuôi nó, khi quét ngang thì như một tấm thép to oành, quất bay người ta ra xa, thứ cảm giác đấy quả thật như thể bị xe tải đâm trúng vậy, thoắt cái đã có thể đánh cho vài chức nghiệp da giòn chỉ còn lớp máu mỏng dính.
"Mọi người cẩn thận, đứng xa BOSS dồn dame! Đừng đứng sau lưng nó!"
Sau mấy lần ăn quả đắng, cả nhóm đã từ từ nắm được kỹ xảo tấn công, toàn bộ chức nghiệp viễn trình đều cố gắng đứng ở khoảng cách xa nhất có thể để tung dame, thế nhưng chức nghiệp cận chiến thì phải chịu thiệt kha khá, cần vừa đánh vừa chạy, né khỏi đòn tấn công của BOSS.
Song thật sự thì Lực phòng thủ của Cá Sấu Khổng Lồ quá cao, bọn họ đánh tận 10 phút mới miễn cưỡng ép được lượng máu của BOSS Cá Sấu xuống mức 75%. Mà lúc này Cá Sấu Khổng Lồ bỗng ngửa đầu gầm lên, quanh thân tỏa ra một lớp ánh đỏ, mười mấy con Cá Sấu chui ra khỏi các con đường nước, tập trung lại đây từ bốn phương tám hướng.
Triệu hồi quái nhỏ là cơ chế mà rất nhiều BOSS đều có, thế nhưng bọn họ đều đã có hiểu biết về Lực công kích của bầy Cá Sấu đó trên đường đến đây, 1 - 2 con thì vẫn còn đối phó được, nhưng nếu với số lượng, ngoài Chiến sĩ ra, các chức nghiệp khác căn bản rất khó đỡ được đòn tấn công của chúng nó.
"Coca! Cậu cố gắng giữ chặt đám quái nhỏ đó càng nhiều càng tốt! Giang Nam cậu đi giúp cậu ấy đi!" Dạ Kiêu lập tức nói.
Ấm Lạnh Bốn Mùa không thể phân thân khi phải giữ chặt BOSS được, vậy thì việc kiềm chế đám quái nhỏ kia cũng chỉ có thể giao cho T phụ Cố Lạc, mà Phong Ba Giang Nam tuy là Cuồng chiến sĩ, nhưng Lực phòng thủ của anh ta vẫn cao hơn chức nghiệp khác, do đó Dạ Kiêu mới để anh ta đi hỗ trợ.
Song Cố Lạc với Phong Ba Giang Nam rốt cuộc chỉ có hai người, mà bầy Cá Sấu kia khoảng mười mấy con lận, ngay cả khi bọn họ có dùng hết toàn lực thì cũng không sao giữ chặt tất cả quái nhỏ được, liên tục có mấy con đột phá phòng tuyến của họ.
"Tránh ra, mau tránh ra!" So với Chiến sĩ máu cao thủ dày, các chức nghiệp khác không thể chịu được một nhát cắn của Cá Sấu, thấy thế tất cả đều lập tức tản ra khắp nơi để tránh né.
Thế nhưng bọn Cá Sấu đó lại không phát động tấn công với bọn họ mà nhanh chóng bò về phía BOSS, sau đó bị Cá Sấu Khổng Lồ há mồm nuốt trọn.
Không sai, là 'nuốt trọn'.
Kế tiếp, thanh máu của BOSS Cá Sấu Khổng Lồ lập tức được bơm đầy bằng tốc độ nhanh tới mức mắt thường cũng thấy được.
-------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào 22:51:49 ngày 02-12-2020 ~ 20:16:54 ngày 17-12-2020 nà ~
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném lựu đạn: Thiên Chân Ngô Tà [1] 1 cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Tanjirou Là Hy Vọng Của Cõi Người 2 cái; Thiên Chân Ngô Tà, Mầm ☆ Đậu, Ngải Hâm Duyệt, Cái Vực Nho Nhỏ, Mè Vừng Hong Sấy, A Vãn, Búp Bê Thời Tiết, Tay Không Bẻ Cành, 47895570, 48559178, 46703008 1 cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Lấp Hố Không Lạnh Đâu 150 bình; Cá Hấp 146 bình; 。。 138 bình; Cười Say Điên 丶, Vampire 50 bình; Màu Trắng Trầm 24 bình; Majokko, Đừng Theo Sau Giấc Mơ, 30782888, A Lăng 20 bình; SenGen 12 bình; 48241083, Phũ Phàng Như Tôi, Llilyr, Sanja, Âm Thanh Để Lại, Edge, Mặc 10 bình; Ông Xã Một Mạnh Mẽ Của Em [2] 6 bình; Trời Quang Họ Tần, HUA 5 bình; Không Hỏng 4 bình; Tanjirou Là Hy Vọng Của Cõi Người 3 bình; Dạ Lăng Tuyết, Đậu Phụ Nhự, U Lan San, Cái Túi Yếm Lộng Gió。, Mèo Lười Ngủ Đông, Quân Khanh, Tiền Vàng Vẩy Xuống 1 bình;
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!
***
CHÚ THÍCH
[1] 天真吴邪 (Thiên Chân Ngô Tà): fan Đạo Mộ Bút Ký hẳn là rất quen với biệt danh này của Ngô Tà rồi ha, về cơ bản thì nó hài âm với "thiên chân vô tà" (天真无邪), là biệt danh Bàn Tử đặt cho Ngô Tà vì nó khá đúng với con người của Ngô Tà. Ầy, nói chứ cái series nó edit rải rác quá, tôi đọc xong mấy quyển đầu mà ngại tìm mấy quyển tiếp theo ghê :((((
[2] Nguyên văn là "你的猛一老攻", trong đó "老攻" /lǎogōng/ đọc giống "老公" /lǎogōng/ nghĩa là "chồng, ông xã", chữ "攻" còn là "công" trong công - thụ á :))) Nữa là trong giới còn có ám hiệu 0 là thụ, 1 là công, nên là mọi người hiểu ý nghĩa của cái nick này rồi chứ :)))))