Sau Khi Xuyên Thư Tôi Làm Cục Cưng Tổng Tài

Chương 1


1 năm


" Cháu muốn hỏi vài thứ có được không ạ ?" Sở An

' Con cứ nói đi ' ông cụ Lâm

" Sao không thấy anh ấy đến vậy ạ ? " Dù cậu biết anh ta bây giờ đang ở trên giường lăn lộn với Sở Nhiên còn nói xấu nguyên chủ nữa đúng là cặn bã mà . Hôm nay anh ta nhất định cũng sẽ không tới đây luôn hừ.

' được đợi ta một lát ' nói rồi ông đứng dậy đi ra ngoài điện thoại cho Lâm Ấn điện thoại đổ chuông nhưng không bắt máy ông tức giận điện thêm mấy cuộc nữa Lâm Ấn mới chịu bắt máy
' Alo con nghe đây ông nội ' Lâm Ấn trả lời bằng giọng điệu bực bội trong tiếng nói đó có một giọng người đang rên rỉ tuy rất nhỏ .

Ông cụ tuy tuổi đã cao nhưng tai còn rất tốt nghe được hết tuy rất tức giận nhưng bình tĩnh nói chuyện với Lâm Ấn ' bây giờ con đang ở đâu hôm qua đã hứa là đồng ý đi xem mắt với ông già này rồi mà sao không đến ?'

' con không đi mắc gì con phải lấy cậu ta , nhà vừa phá sản liền nghĩ đến chuyện kết hôn với con , mà chuyện hứa hôn là do ông và ba cậu ta quyết định mà ' hắn nói với giọng điệu giễu cợt không xem ai ra gì .

' con ....muốn làm cho ông già này tức chết phải không, ông không cần biết con bên ngoài làm những việc gì ngủ với ai . Hôm nay con nhất định phải đến '  ông cụ tức giận nói tay siết chặt cây gậy quát .....

' con không đi cậu ta xứng với con sao nghe nói cậu ta vừa xấu xí hừ con không lấy ông nội , con...sẽ... không bao giờ lấy cậu ta ' nói xong cúp máy quay sang cười nói với Sở Nhiên ' cục cưng à em quyến rũ quá người anh muốn lấy chỉ có em thôi '

' ahhh.... Anh thiệt là ' giọng nói nhỏ nhẹ nũng nịu tay vòng qua cổ hôn hắn nói những lời ngon ngọt ' anh hứa rồi đó nhé lão công a ~'

Sở An biết là anh ta không đến vì giờ đang bận rộn lắm mà cậu đang ngồi nhớ lại những thông tin quan trọng trong cuốn tiểu thuyết....A đúng rồi nhà họ Lâm còn một người nữa hình như bị bệnh gì đó rồi chết cô độc một mình a , để lại tài sản cho tên khốn Lâm Ấn đó ...., mà trong  nguyên tác không đề cập tới...hay là một lát nữa hỏi ông cụ Lâm sẽ biết thôi dù gì cũng xuyên vô đây rồi giờ muốn quay lại cũng không được...haizz cậu nghĩ nghĩ dù sao người đó cũng sẽ Chết nên giúp người đó có những giây phút hạnh phúc trước khi chết cũng được mà ta . Woa mình đúng là người tốt mà , tranh thủ sống cuộc sống được xuyên vô đây nữa hê hê......nụ cười gian xảo của cậu .

Ông cụ Lâm bước vào với vẻ mặt buồn rầu nói ' xin lỗi cháu thằng cháu này của ông không được dạy dỗ đàng hoàng , mối hôn sự này coi như không được rồi haizz '

" Dạ không sao đâu ạ " Sở An cười ôn nhu nhìn ông cụ .

Quản gia đứng bên cạnh thấy ông chủ mình khó xử như vậy liền nói ' ông chủ chúng ta còn một người nữa ạ '

Ông cụ ngạc nhiên quay sang nhìn quản gia' ý ông là Lâm Tử Minh nhưng thằng bé ' ông nhìn sang cậu ánh mắt càng khó xử hơn nữa.

" Dạ có thể cho con xem hình của anh ấy được không ạ ?" Sở An nghe xong liền vui vẻ hỏi về Lâm Tử Minh bằng ánh mắt long lanh của cậu thiếu niên mới lớn tò mò .

Ông cụ ngạc nhiên giải thích ' Tiểu An à thằng bé Tiểu Minh nó .....nó bị tai nạn nên tính tình nó..... như vậy sẽ thiệt thòi cho con ' ông nhìn cậu xem phản ứng của thiếu niên này ra sao chỉ thấy cậu cười tươi Như mở hội.

" Có thể cho con gặp anh ấy không ạ ?"
Cậu vui vẻ gương mặt như đang rất hạnh phúc nhìn ông .

Ông đưa mắt nhìn quản gia , ông lập tức hiểu ý liền lấy điện thoại đưa hình của cậu chủ nhà họ ra ' đây là hình của thiếu gia Lâm Tử Minh ' quản gia đưa điện thoại cho cậu xem

Trên màng hình là một gương mặt rất đẹp a đôi lông mi dài cong cong như cánh bướm vậy , nhìn bên cổ anh có một vết sẹo dài từ lỗ tay đến cổ một đường thẳng . Nhưng không làm mất đi vẻ đẹp ấy mà khiến anh càng nhìn càng đẹp hơn đôi môi mỏng hồng nhạt nhìn muốn cắn quá . Ôi không được mày đang nghĩ gì vậy cậu đỏ mặt trả lại điện thoại cho quản gia nói
" ông ơi khi nào con có thể gặp anh ấy ạ ?"

Ông cụ ngạc nhiên nhìn cậu lòng vui mừng không tả được nói ' con không chê thằng bé sao , thằng bé Tiểu Minh này từ khi bị tai nạn luôn trốn trong nhà không chịu gặp ai hết , nó ngại vì gương mặt bị sẹo xấu xí ' ông cụ nhìn cậu lòng vui sướng vô cùng nước mắt như vậy rơi xuống.

" Ông yên tâm đi ạ  con cảm thấy anh ấy không xấu xí mà còn rất đẹp trai luôn " cạu đỏ mặt nhìn ông cụ đang cười rất vui vẻ hạnh phúc nhìn cậu.
" khi nào thì đăng ký kết hôn được ạ ?"

Ông cụ nhìn cậu lau đi nước mắt trên gương mặt đã già theo năm tháng đứng dậy nói ' bây giờ luôn , con đi theo ta ' ông vui vẻ đi ra cửa với nụ cười trên môi .

" Vâng ạ " Sở An đi theo sao bước lên xe ngồi vào ghế sau cùng với ông cụ đi đến chỗ anh đẹp trai kia cậu vô thức cười, một màn này ông cụ đều thấy hết ông cũng rất bất ngờ khi nghe Sở An đồng ý lấy Tiểu Minh còn khen thằng bé nữa chứ đúng là đứa trẻ ngoan . Ông cụ nghĩ trong lòng nhất định không để thằng bé chịu thiệt thòi gì hết . ' Tiểu An à sau này khi con với thằng bé kết hôn , có cần gì cứ nói với ba ta sẽ giúp cho con ' ông vui vẻ cười nói với cậu .

Cậu nghĩ dù sau mình và anh đẹp trai đó sắp kết hôn rồi cũng nên theo phép tắc gọi một tiếng ba " vâng thưa ba con sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy ạ " .

Ông cụ rất vui đến nơi ông kêu cậu ngồi xuống sofa dưới lầu chờ ông đi gọi Tiểu Minh , ông đi lên tìm không thấy anh đâu hết đi xuống lầu kêu dì giúp việc ra hỏi ' thằng bé Tiểu Minh đâu rồi? '

Dì Trương là giúp việc ở nhà này đã được 10 năm rồi gương mặt dì hiền lành phúc hậu nhìn ông chủ trả lời
' cậu chủ đang ở sau vườn thưa ông chủ '

' ừ được rồi ' ông đi ra sau vườn thấy anh đang ngồi nhìn những cây hoa đang khoe sắc mùi thơm nhẹ nhàng bay theo trong gió , nhìn từ góc độ này đẹp như tranh vẽ vậy .

Ông đi lại kêu anh ' Tiểu Minh à lúc nãy ba có nhắn qua điện thoại rồi, thằng bé đang ngồi chờ con ở trong nhà đó con đi gặp thằng bé đi có được không?' ông đứng đó chờ câu trả lời từ anh .

Lâm Tử Minh không nói gì quay sang nhìn ông một lúc lâu mới đứng lên nói ' nếu người đó nhìn thấy gương mặt này rồi có còn muốn lấy con không ba ?'

' có...có thằng bé nhìn thấy rồi đòi gặp con và nó cũng đồng ý kết hôn với con rồi nên đến đây gặp con ' ông nói bằng giọng trầm ấm nhẹ nhàng trong lòng lo lắng không biết thằng bé có chịu đi gặp không đây .....???

' Được nếu cậu ta đã đến đây rồi thì sao con không gặp được chứ ' anh nói xong đi thẳng vào nhà không nói gì thêm . Ông cụ đi theo sau vào nhà cả đoạn đường từ sau vườn vào trong anh không nói lời nào cứ vậy mà đi thẳng vào đưa mắt nhìn Sở An đang ngồi làn da của cậu trắng như sữa vậy , đôi mắt long lanh xinh đẹp  đôi mi cụp xuống nhìn ly nước tay cầm trong tay . Anh nghĩ cậu ta đẹp như vậy tại sao lại chọn lấy một người xấu xí như mình chứ...??? Anh đi đến ngồi bên xuống đối diện cậu .

Sở An ngước mắt nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt nhìn ngây người miệng vô thức thốt lên " woa anh đẹp trai quá a ~"

Lâm Tử Minh....????? Bất ngờ khi nghe  có người nhìn anh khen anh đẹp trai luôn ......' cậu nói tôi sao hửm ?' trong lòng anh giờ suy nghĩ từ nhỏ đến lớn ai cũng nói mình là đồ quái vật xấu xí cả chỉ có mẹ là khen anh rất anh tuấn . Còn những người khác kể cả họ hàng đều xem anh như quái vật mà xa lánh vậy , hôm nay lại có một người nhìn anh lại khen anh đẹp trai...anh lạnh giọng hỏi cậu lần nữa.
' Cậu có ý gì đây ?'

" Không có a tôi nói thật mà " cậu nhìn anh đẹp thật mà vết sẹo đó làm sao che đi được nhan sắc của anh , " tôi nói thật mà anh không tin sao ?" Cậu tò mò nhìn anh gương mặt lạnh lùng nhìn cậu giống như .......????

Lâm Tử Minh nhìn vào đôi mắt long lanh vô hại đó vẫn không tin được ' làm sao tôi tin được cậu đây ?'

" Chứ anh muốn sao mới chịu tin tôi ?" Cậu lo lắng hỏi Lâm Tử Minh

Lâm Tử Minh ho một tiếng liền nói ' nếu cậu muốn kết hôn với tôi vậy đến đây hôn tôi một cái đi hửm?'

Ông cụ ngồi cạnh cũng bắt ngờ trước với câu nói của con trai mình ' Tiểu Minh vậy con đồng ý hôn sự này rồi sao ?'

Lâm Tử Minh  nhìn ông nói với giọng lạnh lùng ' nếu cậu ta dám hôn con ' anh cười như không cười nhìn cậu . Sở An nghĩ hôn cái thôi mà có sao nhưng đây là nụ hôn đầu của mình hơi tiếc xíu , cậu đứng dậy đi tới cạnh anh cúi người xuống hôn lên môi anh ngay trước mặt ông cụ Lâm .

Lâm Tử Minh ....??? Bất ngờ với hành động này của cậu luôn chưa kịp phản ứng thì nghe cậu nói" đây là nụ hôn đầu của tôi đó nha " cậu bĩu môi nhìn anh rồi định quay đi thì bị nắm lại kéo vào trong ngực mình nhẹ giọng nói nhỏ vào tai cậu' em chắc chắn là sẽ lấy tôi không hửm ?'

" Chắc chắn a " cậu đỏ mặt nhìn sang chỗ khác tai cậu đỏ như quả cà chua chín vậy .

Ông cụ đứng lên đi ra ngoài để không gian riêng cho hai đứa nói chuyện lòng ông hiện tại vui như mở hội vậy .

' Vậy chúng ta đi đăng ký kết hôn trong hôm nay luôn đi ' anh nói nhỏ bên tai cậu hơi thở ấm áp phà vào tai cậu khiến nó đỏ hơn nữa.

" Được.... được a "

Nói xong anh bế cậu lên đi ra cửa nói với ông cụ Lâm ' ba bọn con đi đăng ký kết hôn trong hôm nay luôn ' anh vừa bế cậu vừa nói trong giọng nói có vẻ vui mừng khó tả được.

Cậu ngượng ngùng vùng vẫy muốn đi xuống thì bị anh dùng giọng điệu ra lệnh ' vợ à em ngoan ngoãn xíu đi '

" Vâng" cậu nghe được tiếng vợ ngượng ngùng  không vùng vẫy nữa chui vào trong ngực anh không dám nhìn ông cụ Lâm , mặc anh bế mình đi ra cửa.

Đến nơi sau khi làm thủ tục các thứ, chụp hình rồi đăng ký kết hôn xong xui , anh bế cậu lên xe đi về biệt thự trên đường anh hỏi cậu ' em thấy sao 2 ngày nữa chúng ta làm đám cưới có được không vợ ơi....' anh vòng tay qua ôm cậu vào lòng chờ đợi câu trả lời từ cậu......

" Quyết định vậy đi ạ " cậu ngước lên nhìn anh cười ngây ngô đôi mắt long lanh nhìn anh . Khiến tim của Lâm Tử Minh đập liên hồi muốn hôn em ấy quá.


Tg : hê hê tui viết văn không giỏi lắm mong m.n đọc xong cho ý kiến nha ! 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play