Trúc Lan hết nhìn Diêu Hinh, rồi lại nhìn cô gái kia. Người này là ai thế?
Diêu Hinh đóng hộp lại một cái "cộp", đáp:
- Ta sống có tốt không thì ít nhất cũng là chính thê, còn ngươi thì sao? Vào phủ Ngũ hoàng tử nhưng vẫn là thiếp thất nhỏ bé như trước, đúng không Kiều di nương?
Trúc Lan: "..."
Trùng hợp dữ vậy? Trùng hợp cục cớt ấy chứ trùng hợp! Cô không nghĩ chuyện này khéo được như thế, một thiếp thất trong phủ hoàng tử có thể tùy tiện ra ngoài được hay sao? Còn nghênh ngang đi vào cửa hàng trang sức. Mắt Trúc Lan dời xuống bụng Diêu Hinh, lúc Diêu Hinh mang thai cô đã nghĩ Trương Dương vẫn luôn hận Trương Cảnh Hoành. Trương Dương bị thương ở chân chứ đâu có mất trí nhớ, tạm thời không quan tâm Trương Cảnh Hoành không có nghĩa là đã quên. Trương Dương thiếu cái gì, thiếu con cái. Chắc chắn bây giờ Trương Dương muốn có con đến phát điên rồi, thế nên chuyện Trương Cảnh Hoành có con như đâm vào lòng Trương Dương vậy.
Mặt mũi Kiều Vi sa sầm, nghiến răng:
- Ta sẽ thoát khỏi cảnh này nhanh thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT