Hôm sau là ngày nghỉ của học viện. Lâu rồi Trúc Lan không đi mua sắm, cô vừa nói muốn lên phố là có một đám người hưởng ứng ngay. E hèm, chủ yếu là hai con nhóc Ngọc Nghi và Ngọc Điệp. Hai con bé này muốn đi, Ngọc Sương là Đại tỷ bắt buộc phải đi theo trông chừng hai cô em gái nhỏ và Ngọc Lộ là Nhị tỷ đành đi theo cùng. Xương Trung cũng muốn đi theo, mà có Xương Trung thì kiểu gì chả có mặt Minh Huy. Cuối cùng thành ra có rất nhiều người đi.
Trúc Lan chăm chú quan sát đám trẻ trong phòng, dường như lần nào ra ngoài cô cũng dẫn theo một "đoàn tàu" trẻ con. Lúc này không cho đứa nào đi cũng cảm thấy cầm lòng không đặng. Thôi, cô hào phóng cho đi theo hết vậy. Chẳng qua không còn đi dạo phố nữa, nhiều trẻ con quá dạo phố sẽ rất nguy hiểm. Bây giờ đã bước sang mùa thu rồi, mấy quán trà trong Kinh Thành bày trí không tệ. Trúc Lan sai người đi đặt một phòng bao lớn, rồi mới di chuyển ra cửa.
Ngọc Điệp và Ngọc Nghi rất ít khi đi ra ngoài, hai cô bé ghé sát vào cạnh cửa sổ xe nhìn không rời mắt. Hai tỷ muội chúng chụm đầu vào nhau khe khẽ nói chuyện.
Ngọc Sương duỗi tay kéo váy của một muội muội, bất lực nói:
- Hai đứa nó có chỗ nào giống tiểu cô nương đâu chứ. Hồi chúng ta còn bé ngoan ngoãn hơn nhiều.
Ngọc Lộ thấy Đại tỷ lo lắng, cười nói:
- Muội cảm thấy hoạt bát một chút cũng hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT