Trúc Lan cười nói:
- Coi như đã về Kinh rồi, cuối cùng thằng nhóc này cũng chịu hồi kinh.
Tống bà tử bật cười, nói:
- Phu nhân phải nói là Mạnh cử nhân cũng chịu hồi kinh mới đúng.
Trúc Lan sửa lời:
- Đúng vậy, phải nói là Mạnh cử nhân mới đúng. Mạnh cử nhân mà không trở về Kinh Thành thì Mạnh Kiệt cũng không dám về.
Bây giờ Mạnh Kiệt hồi kinh chắc sẽ không bôn ba nữa. Chuyến đi để học lần này kéo dài hơi lâu, Mạnh Kiệt cũng cần ổn định tinh thần chuẩn bị cho kỳ thi hương sang năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT