Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 927: TỨC GIẬN ĐẾN MỨC GIẬM CHÂN


10 tháng

trướctiếp

Hôm nay Chu Thư Nhân xuất hiện ở buổi chầu triều, rất nhiều quan viên trong triều lặng lẽ quan sát Chu Thư Nhân. Bọn họ hơi đoán không ra có phải Chu Thư Nhân đang sốt ruột hay không.

Hoàng thượng vừa ngồi xuống đưa mắt nhìn một cái là thấy Chu Thư Nhân ngay, ngài cũng khá bất ngờ. Ngài không ngờ rằng Chu Thư Nhân sẽ kết thúc kỳ nghỉ sớm hơn. Xem ra tấu chương hôm qua đã phát huy tác dụng rồi, Chu Thư Nhân lo sợ không chấm dứt chuyện này được. 

Quan viên trên triều đều nhận ra ánh mắt Hoàng thượng đang dừng trên người Chu Thư Nhân. Những người đã từng lén lút thử nghiệm trong mấy ngày qua đều lẳng lặng xem, chờ xác nhận tin đồn là thật hay giả.

Chu Thư Nhân nghe thấy Hoàng thượng gọi mình, liền bước lên một bước thưa:

- Vi thần tham kiến Hoàng thượng.

Hoàng thượng quan tâm hỏi:

- Sức khoẻ của Chu ái khanh đã khá hơn chưa?

Chu Thư Nhân bẩm: - Thần chỉ bị cảm xoàng, đã đỡ rồi ạ.

- Vậy là tốt rồi. Mấy ngày qua trẫm rất lo cho ái khanh đấy, nói ra cũng là lỗi của trẫm cả.

Hoàng thượng thấy Chu Thư Nhân lên triều thì biết trò chơi thử lòng đã chấm dứt rồi, ngài cũng chẳng cần che giấu chuyện ngày hôm đó làm gì.

Chu Thư Nhân trợn hai mắt tới mức suýt nữa thì chạm tới trời. Hoàng thượng không những trêu đùa các vị đại thần trong triều, mà còn sắp sửa xát muối lên trái tim anh. Sau ngày hôm nay, cả triều… không, người khắp Kinh Thành đều biết anh đánh cỡ dở cỡ nào!

Các vị đại thần thẳng cổ, ai cũng rất tò mò chuyện ngày hôm đó. Không có ai là kẻ ngốc, nghe giọng điệu của Hoàng thượng là biết ngay không phải khiển trách như trong lời đồn rồi.

Hoàng thượng khá hài lòng khi thấy các đại thần tò mò, bèn nói:

- Ái khanh thua cờ nguyên một buổi sáng, xúc mồ hôi hột rời đi. Trẫm nên giữ ái khanh ở lại lâu hơn một chút để khô mồ hôi rồi về mới phải.

Chu Thư Nhân biết ngay là như vậy mà. Rõ ràng do anh mặc đồ nhiều, hoàn toàn không phải bởi vì thua cờ. Hoàng thượng khoe khoang với con trai mình còn chưa đủ, muốn cho cả triều đều biết. Hoàng thượng bô bô như vậy, cho dù anh có chứng minh được mình đánh cờ không tới nỗi nào thì sách sử cũng sẽ không ghi nhận!

Chu Thư Nhân đực mặt. Anh có thể làm gì đây, chỉ có thể cam chịu:

- Thần nhất định sẽ luyện cờ nhiều hơn.

Hoàng thượng rất vui khi thấy sắc mặt các vị đại thần thay đổi xoành xoạch. Chu Thư Nhân cũng tìm được chút an ủi từ biểu tình của các đại thân trong triều.

Đại thần trong triều không khỏi chửi thầm

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp