Chu Thư Nhân chưa quên Cổ Trác Dân, anh quay đầu nói với ông ta:

- Ngươi chính là bác ruột của Lưu Phong à?

Cổ Trác Dân không nghĩ rằng Chu đại nhân sẽ thân thiết với tất cả mọi người, ông ta chào hỏi lại:

- Đúng vậy thưa đại nhân, hạ quan là đại ca của bá phụ Lưu Phong.

Đồng thời, Cổ Trác Dân cũng vui mừng vì xưng hô của Chu đại nhân với Lưu Phong rất thân thiết.

Uông Cự không vội rời đi, rõ ràng là đang có việc rồi. Cổ Lưu Phong không phải tướng công tương lai của trưởng nữ Chu gia hay sao?

Chu Thư Nhân không quay đầu mà ho khan một tiếng:

- Bản quan thấy ngươi cũng không vội về nhà, bây giờ quay lại xử lý công việc có được không?

Uông Cự nhanh chân chuồn đi, nói:

- Đại nhân, hạ quan rất vội, rất vội.

Hồ Hạ trợn mắt há hốc mồm, đây chính là Uông đại nhân mà Chu đại nhân tin tưởng sao? Thật sự là Uông đại nhân mà ông ấy biết sao?

Chu Thư Nhân khịt mũi trong lòng, sau đó gật đầu với Cổ Trác Dân:

- Bản quan không làm phiền các ngươi nữa.

Nói xong, Chu Thư Nhân quay người đi về phía xe Ngựa. Mãi cho đến khi xe ngựa đi xa Cổ Trác Nhân mới động đậy, quay đầu áy náy nói:

- Hôm nay cũng không thật lòng là muốn mời khách, kính xin Hồ huynh thứ lỗi.

Hồ Hạ cũng không để ý chuyện đó. Ông ấy cũng chú ý đến cuộc sống sau khi vào kinh của Cổ Trác Dân. Cổ Trác Dân khác với ông ấy, dù ông ấy muốn thăng quan tiến chức khó nhưng không có bị cô lập hay gây khó dễ. Hồ Hạ vỗ vỗ bả vai Cổ Trác Dân, nói:

- Đại nhân không chán ghét mà còn ở lại nói chuyện với ngài một lúc. Vừa nãy có không ít quan viên đi lại, mục đích của ngài đã đạt được rồi.

Cổ Trác Dân cũng không xấu hổ, nụ cười trên khóe miệng sâu hơn:

- Chu đại nhân khiến ta rất bội phục.

Rõ ràng đã nhận ra mục đích của ông ấy nhưng vẫn phối hợp nói chuyện. Cổ Trác Dân cũng hơi hiểu rõ, có lẽ ông ấy đã lọt vào mắt của Chu đại nhân.

Hồ Hạ có chút hâm mộ Cổ Trác Dân. Ông ấy không có lá gan giống như Cố Trác Dân. Nếu không thì… Haizz. Đây là tính cách, ông ấy có học cả đời cũng không được.

- Đi thôi, hôm nay ta mời ngài ăn cơm, món ăn Kinh Thành rất ngon.

Trên xe ngựa của Chu gia, Chu Thư Nhân đang tính toán thời gian. Vài ngày trước Ngô Minh gửi thư nói đã khởi hành vào kinh, Ngô Minh không vướng bận gia quyến, tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hiện tại các đại thần đang tập trung vào chuyện phong tước cho mấy vị hoàng tử. Phùng thượng thư bôn ba vì T�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play