Chu Thư Nhân kêu hai đứa con trai còn đi học và Dung Xuyên tới, đầu tiên là vô cùng cẩn thận dọn sách ra cất kỹ, sau đó mới lấy giấy và bút mực ra. Bút mực quý chỉ có một bộ, Chu Thư Nhân giữ lại để dùng lúc thi cử, có ba bộ rẻ hơn một chút nhưng một bộ cũng có giá khoảng mười lượng bạc, đưa mấy đứa nhỏ mang ra dùng dễ khiến người ta ghen ghét, thế nên Chu Thư Nhân cũng giữ lại. Cuối cùng chia cho ba đứa nhỏ là loại tự dùng tiền mua, mỗi bộ một lượng nhưng cũng chỉ được để ở nhà xài, đi ra ngoài học thì vẫn dùng bộ rẻ bèo đang có.

Về phần giấy, Chu Thư Nhân được thưởng toàn là giấy Tuyên Thành tốt nhất, dùng để tập viết luyện chữ thì quá phí nên Chu Thư Nhân tự giữ lại để dùng vào những lúc quan trọng. Loại mang ra chia là giấy làm bằng tre trúc mua ở Giang Nam, bốn trăm văn cho một trăm tờ, trong tay Chu Thư Nhân có tiền nên mua một lượt khá nhiều, cứ chia trước cho ba đứa nhỏ mỗi người một trăm tờ.

Xương Liêm và Xương Trí vui mừng nhận lấy, bọn họ vẫn luôn dùng loại giấy rẻ nhất, giấy nhiều nếp nhăn nên nét mực lúc viết chữ không được đều, thế nên phải viết chữ to ra để bù lại, chứ viết chữ nhỏ rất dễ bị lem nhem, hai người cẩn thận vuốt ve trang giấy vừa cứng vừa trơn, ôm sát vào lòng, "Cảm ơn cha ạ."

Dung Xuyên nhận được giấy và bút mực đã thấy hổ thẹn rồi, càng đừng nhắc tới giấy tốt, hắn vội vàng khoanh tay ra sau, "Chu thúc à, con dùng lại giấy tứ ca và ngũ ca đã xài để luyện chữ là được, để con dùng giấy tốt thì lãng phí quá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play