Uông lão
gia tìm Chu Thư Nhân có việc thật. Con trai gửi thư về, trong từng hàng chữ đều
ẩn chứa sự tức giận đối với Chu Thư Nhân. Ông cụ dứt khoát phớt lờ. So sánh giữa
việc được về Kinh Thành và bị Chu Thư Nhân áp bức bóc lột thì về sao chẳng là
gì, nhưng ông cụ cần phải nói chuyện với Chu Thư Nhân vì tương lai của con
mình.
- Thư Nhân
à!
Chu Thư
Nhân im lặng. Ừ nhỉ, vai vế của anh nhỏ hơn Uông lão gia mà. Lâu rồi không ai
làm bề trên của anh cho nên anh thật sự chưa quen lắm.
- Uông lão
gia!
Uông lão
gia thấy bên cạnh không có ai thì âm thầm thở dài, mọi người đều rất tinh tế.
Cũng phải, bây giờ Chu Thư Nhân là bảo bối trong lòng Hoàng thượng. Bầu không
khí lúc này vẫn được coi là cân bằng, không ai thích đi đắc tội một vị thần tử
có quyền đang được Hoàng thượng coi trọng - nhất là người này đang có chức cao
thứ hai ở Hộ Bộ.
Uông lão
gia nói thẳng:
- Uông Cự
có thể vào kinh thì phải cảm ơn ngươi trước.
Lão muốn
con trai vào kinh thật sớm, đây là chuyện bắt buộc. Tuổi tác của lão không nhỏ,
Uông Cự lại là con cả. Lão hy vọng lúc lão về hưu, con trai có thể đứng vững
gót chân ở Kinh Thành. Đương nhiên là vào kinh càng sớm càng tốt! Thế nhưng lão
hiểu rõ rằng con trai phải đi t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.