Trúc Lan là người bình tĩnh nhất nhà, cô đi đến trước cái rương. Một rương vải dệt, phân nửa là vải bông trơn, một nửa là lụa, được gấp gọn gàng. Vải được nén chặt, đủ cho cả nhà may thêm hai ba bộ đồ mỗi người:

- Sao anh mua nhiều vải vậy?

- Phương nam nhiều mẫu cho nên hàng hóa cũng mau lỗi thời, vừa hay tìm thấy một cửa hàng vải thanh lý vải vóc tồn kho năm ngoái, rất nhiều vải dệt giá rẻ, nhà ta nhiều người cho nên tôi cũng mua nhiều một chút.

Chu Thư Nhân tiếp tục nói với giọng điệu tiếc rẻ:

- Nhà ta là hộ làm nông, cho dù tôi đậu đồng sinh cũng không có ích lợi gì, có khá nhiều loại vải dệt không được phép mặc. Chứ không thể nào tôi cũng sẽ mua cho em chất vải đắt nhất để may quần áo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play