Hàn Lâm Viện

Xương Liêm đang cúi đầu, Lữ Lượng sáp tới nói:

- Ta nghe nói là dạo này Thi Khanh và Ngũ hoàng tử qua lại rất thân thiết đó.

Xương Liêm thật sự không quan tâm Trương Dương, bởi vì Trương Dương còn đang nằm trong tay cha hắn thây. Có cha hắn rồi, Trương Dương không hơi sức đâu mà tìm hắn gây chuyện. Hắn khẽ “hứ" một tiếng, dám bắt nạt hắn, hắn cũng muốn đi méc giống như Dung Xuyên.

Lữ Lượng không nhận được phản hồi, trong mắt ánh lên vẻ không cam lòng. Vốn dĩ mối quan hệ giữa hắn ta và Xương Liêm không đến nỗi nào, thế nhưng sau chuyện lần trước rõ ràng Xương Liêm không muốn cho qua như vậy mặc dù hắn ta ra sức lấy lòng.

Xương Liêm không phải hạng người lòng dạ hẹp hòi. Chẳng qua trước kia hắn đã không thích Lữ Lượng, nhưng họ vào Hàn Lâm Viện cùng thời điểm mà Lữ Lương cứ tò tò theo hắn miết, cho dù trong lòng không thích nhưng vẫn phải giữ thể diện và duy trì quan hệ. Hắn không muốn bị đồn là kiêu ngạo, như vậy sẽ không tốt cho thanh danh của cha. Bây giờ Lữ Lượng tự mình giữ khoảng cách với hắn, hắn mừng thôi rồi. Cuối cùng cũng cắt đứt được mối quan hệ với người này, sao có thể để hắn ta đeo bám trở lại.

Lữ Lượng mím môi quay về chỗ ngồi của mình. Hắn ta đúng là mất cả chì lẫn chài, dạo này thái độ của Chu Xương Liêm rất rõ ràng. Hắn ta cảm thấy hiện tại trái lại bản thân mới là người bị cô lập.

Buổi chiều tan tầm, Xương Liêm vừa ra đến cửa thì thấy Thi Khanh. Hắn phải chờ Dung Xuyên ra, hôm nay mẹ nói sẽ làm bê thui nguyên con cho nên Dung Xuyên muốn về ăn cơm cùng. Lúc Xương Liêm và Dung Xuyên ra khỏi cửa Hàn Lâm Viện, nhìn thấy Thi Khanh lên xe ngựa của Trương Dương rồi.  

Trương Dương ngồi trên xe ngựa, Xương Liêm còn tưởng đâu hắn ta sẽ đi thẳng nhưng không ngờ hắn ta lại xuống xe. Hắn ta đi đến trước mặt Chu Xương Liêm, nói:

- Trước kia là do ta cứ khăng khăng sinh sự với ngươi. Lần này nói tiếng xin lỗi với ngươi, sau này không nhắc lại chuyện cũ nữa.

Xương Liêm hoài nghi không biết Trương Dương trước mắt có phải bị người khác đóng giả hay không, đây thật sự là lời mà Trương Dương có thể nói ra hay sao. Nhưng ánh mắt lại không giống giả, hắn cảm thấy hơi sợ bèn nói:

- Điện hạ nói gì vậy ạ, trước giờ thần không nhận ra có chuyện như vậy. 

Trương Dương thầm nghĩ, trước kia hắn ta ngu ngốc chưa từng tìm hiểu Chu Xương Liêm mà chỉ để ý mỗi việc Chu Xương Liêm nổi bật. Bây giờ nghe cách nói chuyện và thái độ của Chu Xương Liêm, hắn ta không khỏi hoài nghi phải chăng hắn ta tưởng tượng ra bản thân gây chuyện với Chu Xương Liêm. Hắn ta mấp máy khoé môi, nói:

- Thế thì tốt quá, đi ăn cơm chung chứ?

Xương Liêm khéo léo từ chối:

- Thần đã hứa với mẹ thần là sẽ về nhà ăn cơm.

Trương Dương cũng không thật sự muốn mời, hôm nay hắn t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play