Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 871: MÁCH LẺO


11 tháng

trướctiếp

Chu gia

Tối đó, Dung Xuyên không muốn về nhà mách lại cho cha bởi vì cha không thể lo tới Hộ Bộ. Nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này phải nói với thúc thúc. Hắn cũng là con cháu của Chu gia, méc thúc thúc không việc gì phải ngại. Dung Xuyên ăn cơm xong, lại bước trên tuyết hàn huyên một lúc với Tuyết Hàm rồi mới hài lòng mỹ mãn về nhà.

Chu Thư Nhân vuốt râu, nói:

- Cái thằng Trương Dương này đúng là tài cán hơn nhỉ!

Trúc Lan không vui chút nào. Là mẹ thì có ai thích con gái của mình phải chia sẻ chồng với một người khác.

- Bắt đầu có nhiều mưu mô rồi.

Chu Thư Nhân đang cầm lò sưởi tay, nói:

- Vì vậy nên làm gì đó để cho hắn ta tỉnh táo lại. Vừa hay hắn ta cảm thấy tính toán sổ sách nhàm chán, anh sẽ giao cho hắn ta một công việc khác.

Trúc Lan tò mò: - Việc gì?

- Tang Phạt Bộ thuộc Hộ Bộ đang không đủ nhà kho, cho nên có xin thêm nhà kho chỗ khác. Bây giờ còn chưa dọn dẹp xong, anh nghĩ có thể giao cho Trương Dương tới đó giám sát. Em thấy được không?

Trúc Lan phụt cười, Chu Thư Nhân sẽ không để Trương Dương được hưởng thụ. Trời trở lạnh rồi!

- Em cảm thấy rất được, có thể khiến người ta bình tĩnh một chút.

Chu Thư Nhân cũng cảm thấy rất tốt, sân trong gió lùa tứ phía, phải phí công sức mấy ngày mới sửa chữa xong. Anh nói:

- Anh đã hẹn Lôi chủ sự vào ngày nghỉ kế tiếp của anh, phần em thì lo tìm sẵn bà mai nhé?

Trúc Lan nói: - Đã tìm xong rồi, là Cao thị.

Chu Thư Nhân vuốt râu:

- Em chọn xong là tốt rồi.

– Bạn đang đọc truyện “Hành trình cáo mệnh của mẹ chồng nhà nông” được edit và đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T. Đọc truyện tại T Y T để ủng hộ các nhóm dịch phát triển. –

Lại một ngày mới, Trương Dương đứng trong sân nhìn khoảnh sân hoang phế. Giấy dán cửa sổ không còn manh giáp, cả một sân viện trống hoác, chẳng có lấy một nơi sưởi ấm. Trương Dương nghiến răng, chắc chắn là Chu Thư Nhân cố ý. Hôm nay gió thổi lạnh hơn thường ngày, hắn ta run lẩy bẩy gọi đầy tớ tới:

- Đi chuẩn bị than đốt và quần áo nào dày dày một chút!

Đợi gã sai vặt đi rồi, Trương Dương đi qua đi lại. Hắn ta lại bị Chu Thư Nhân hãm hại, sao hắn ta không biết rút kinh nghiệm mà tự mình nhảy xuống hố thế này!

Muốn nghe ngóng được những gì Trương Dương nói hôm qua hoàn toàn không khó. Nhị hoàng tử Trương Cảnh Dương bĩu môi nói:

- Còn chưa đủ lông đủ cánh mà dám cả gan tới bứt lông cáo gì, nhất là cáo già lòng dạ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp