Đúng là Hoàng thượng đã thấy hối hận. Ngài cố nhắm mắt làm ngơ không nhìn Trương Dương, chỉ lắng nghe quan viên bẩm báo.

Trương Dương rất căng thẳng, lần đầu tiên đứng ở hàng trước có cảm giác tất cả mọi người đều đang nhìn mình. Hắn ta không ngừng trấn an bản thân rằng mình là hoàng tử, sau đó mới chậm rãi đứng thẳng người lên. Hắn ta trộm quan sát sắc mặt phụ hoàng, gương mặt lập tức tái đi vài phần. Lúc nãy hắn ta khiến phụ hoàng mất mặt rồi!

Chu Thư Nhân vẫn luôn chú ý Trương Dương, Trương Dương đang từ từ quen với triều đình, lúc này đã đứng rất ra dáng hoàng tử. Trương Dương trước kia chỉ biết đọc sách, hống hách, EQ thấp, lớn lên trong sự cưng chiều mà chẳng có ai dạy hắn ra nhân tình thế thái. Cuối cùng Trương Dương trở thành một kẻ có chút ngốc nghếch ở đất Kinh Thành. Bây giờ thân phận thay đổi, ép hắn ta không thể không động não. Hắn ta dần biết cách nhìn ánh mắt và suy ngẫm tâm trạng rồi.

Chu Thư Nhân nói thầm: hoàn cảnh có ảnh hưởng quá lớn đến một con người. Cho dù Hoàng thượng không cho người dạy Trương Dương, thì Trương Dương cũng sẽ tích lũy được kinh nghiệm từ những bài học thôi.

Buổi chầu hôm nay không có chuyện gì quan trọng, chủ yếu là thông báo chuyện Trương Dương đến Hộ Bộ. Sau khi hạ triều, Chu Thư Nhân nhìn đám người Lý đại nhân rời đi trước một bước, không khỏi “ồ" lên. Đây là lần đầu tiên họ không chờ anh!

Chu Thư Nhân liếc nhìn Trương Dương bên cạnh. À há, tất cả đều muốn tránh Trương Dương. Anh nhếch khóe môi, nói:

- Mời Ngũ hoàng tử!

Trương Dương ở phủ Ngũ hoàng tử thật sự đã được dạy dỗ nghiêm khắc, hắn ta ghi tạc trong lòng lời của Thái tử. Hoàng tử cũng chẳng có gì hơn người, hắn ta mỉm cười khiêm tốn:

- Mời Chu đại nhân! Hôm nay đến Hộ Bộ, nếu bổn điện hạ có làm sai chỗ nào thì xin đại nhân thông cảm nhiều hơn.

Chu Thư Nhân hoàn toàn không thấy bất ngờ khi nghe Trương Dương nói vậy, mấy ngày vừa qua trưởng thành hơn hẳn.

- Điện hạ đến Hộ Bộ để rèn luyện, đương nhiên thần sẽ hỗ trợ điện hạ.

Trương Dương trầm mặc. Chu đại nhân đối đãi với hắn ta rất lạnh nhạt, nghĩ lại cũng phải. Chu đại nhân không có khúc mắc mới là lạ đó, hắn ta cười gượng một tiếng.

Trên đường rời khỏi hoàng cung, Chu Thư Nhân thả bước rất chậm. Quan viên phía trước đã đi xa rồi, Chu Thư Nhân không gấp chút nào. Riêng Trương Dương thì nôn nóng thôi rồi, Chu đại nhân đi chậm quá. Hắn ta cố nhịn, nhưng vẫn không nhịn được bèn hỏi:

- Đại nhân, chúng ta có thể đi nhanh một chút không?

- Chân cẳng của thần chậm chạp, nếu điện hạ gấp thì cứ di chuyển đến Hộ Bộ trước đi.

Quả

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play