Hồ Hạ nói: - Năm xưa muội muội còn trả lại hồi
môn cho gia đình, sáng nay hạ quan vừa kiểm kê để trả lại cho muội muội. Mặc dù
của hồi môn không được bao nhiêu nhưng cũng đủ để mua một tòa nhà, hôm nay
nương tử nhà hạ quan đã nhờ người mua nhà giúp muội muội rồi nên muốn báo cho đại
nhân biết ạ.
Ông ấy thật sự không nhớ tới chuyện của hồi môn
này. Hôm qua đính hôn xong, nương tử về nhà nhắc chuyện này với ông ấy, còn nói
thêm rất nhiều chuyện khác, đương nhiên trọng điểm là lời nhắc khéo của Chu
gia. Nương tử sợ Chu gia, cuối cùng dù thấy tiếc đứt ruột nhưng vẫn giao ra. Ông
ấy mừng vì chuyện đó nên mới nói cho Chu đại nhân biết.
Đúng là tâm trạng của Chu Thư Nhân tốt hơn ngay,
dù sao ăn nhờ ở đậu cũng khác với sống trong nhà của mình. Dọn ra thế này kéo
giãn khoảng cách với Hồ gia hơn một chút, Hồ gia tách ra sống riêng khiến anh bớt
lo hơn:
- Đúng là chuyện tốt, người làm cữu cữu như
ngươi cũng nhọc lòng nhiều rồi.
Hồ Hạ cảm giác được sự vui vẻ trong giọng điệu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.