Chu gia coi tuổi và thương lượng chuyện đính hôn rất âm thầm, Trúc Lan muốn cảm ơn chuyện hoàng tử thật giả đã thu hút sự chú ý của mọi người. Chờ Kinh Thành để ý tới, bọn họ đã chọn xong ngày đính hôn. Ngày đính hôn hơi gấp rút, nhưng cũng là ngày đẹp nhất trong tháng gần nhất.

Chu Thư Nhân cố ý xin nghỉ, Chu gia không có thân thích ở Kinh Thành nên tính ra trước giờ là một mình Chu Thư Nhân chèo chống Chu gia, so với thế gia ở Kinh Thành thì vẫn quá yếu ớt. Hồ gia cũng không có nhiều người, chỉ có mấy người làm quan. Hồ Hạ là quan lớn nhất, hai vị còn lại là Bát phẩm và Thất phẩm.

Chẳng mấy chốc đã tới ngày đính hôn, cuối cùng Trúc Lan cũng gặp được Hồ thị mà mình luôn mong ngóng tới. Hồ thị rất hồi hộp, nhưng đôi mắt không nhìn loạn cho thấy bà ấy là người rất ngay thẳng.

Trúc Lan nói: - Đây là cháu gái lớn Ngọc Sương của ta. Con bé này hiểu chuyện từ nhỏ khiến ta thương từ tận đáy lòng, ta luôn sợ con bé phải chịu tủi thân. Hết cách rồi, con bé này khiến người ta thương quá mà, nếu con bé bị ấm ức thì ta và ông nội của nó sẽ đau lòng chết mất.

Kim thị nghe hiểu, Dương thục nhân đang nói cho họ biết đừng để Chu tiểu thư chịu tủi thân. Mà dù không nói thì thị cũng không dám, nói đùa à, thị không dám lấy tiền đồ của trượng phu ra để giỡn chơi, trượng phu còn phải sống dưới trướng của Chu đại nhân mà. Hơn nữa thị cũng chỉ là hàng cô, không quản được nhiều như vậy nên chút lý lẽ này vẫn phải biết. Chỉ là thấy ghen tị vì sao con trai mình không lọt vào mắt Chu đại nhân chứ, cho dù cưới vợ nhà cao cửa rộng sẽ khiến con trai sẽ bị khinh bỉ nhưng thị vẫn vô cùng sẵn lòng. So với tiền đồ của con trai thì như thế có đáng là bao, nhưng tiếc là Chu gia chướng mắt.

Hồ thị nhìn Chu tiểu thư, trong lòng căng thẳng. Nghe Dương thục nhân nói thế, bà ấy ngầm biết mình nên tỏ thái độ rồi:

- Bà nội sui gia nói đúng lắm, Chu tiểu thư thanh cao hiền dịu thế này, là ai thì cũng thương thôi. Dân phụ vẫn luôn mong có một đứa con gái, nhất định sẽ giống như Chu tiểu thư vậy. Bây giờ thấy Chu tiểu thư rồi, sau này dân phụ cũng xem như người đủ trai đủ gái.

Trong mắt Trúc Lan mang theo ý cười, Hồ thị là người biết nhẫn nhịn khi đối diện với Kim thị, nhưng thật ra trong lòng hiểu hết, miệng cũng rất dẻo. Đây là đang nói với cô rằng sau này sẽ đối xử với Ngọc Sương như con gái ruột.

- Đúng là đủ trai đủ gái, cưới con dâu về nhà thì đã thành người nhà rồi, không phải ta nói điêu chứ ngươi xem cách ta đối xử với bốn đứa con dâu đi, là thật sự thương chúng nó như con gái ruột. Mấy nhà bọn chúng tự sống cuộc sống của riêng mình, hòa thuận

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play