Mới đó mà đã tới ngày đưa tang Bạch thị của Diêu
hầu phủ. Trúc Lan nhớ đến Lưu thị Tân Châu, năm đó Mẫn phủ không xảy ra chuyện
trước khi Lưu thị qua đời, cho nên Lưu thị cũng được an giấc cho đến lúc chết.
Về phần những người còn sống khi Mẫn phủ bị xét nhà: nam tử thành niên thì bị xử
trảm, ai còn sống cũng trở thành nô dịch; đàn bà con gái càng thê thảm hơn, có
can đảm ít ra còn tự sát được, không có can đảm chỉ có thể sống lay lắt qua
ngày. Trúc Lan ngậm ngùi trước thể chế cổ đại tàn nhẫn. Một người phạm sai lầm
liên lụy cả nhà, nghiêm trọng hơn sẽ liên lụy gia tộc. Cộng thêm hệ thống phân
cấp bậc nghiêm khắc của cổ đại, sinh tồn ở cổ đại thật sự không dễ dàng.
Tuyết Hàm đang ở cùng mẹ, chợt nghe thấy tiếng
thở dài của mẹ bèn hỏi:
- Mẹ, người xúc động chuyện gì vậy?
Trúc Lan nhìn chiếc khăn thêu trong tay con gái,
nói:
- Mẹ chỉ cảm thấy bồi hồi vì thời gian trôi qua
quá nhanh thôi. Sinh lão bệnh tử dường như là chuyện diễn ra trong cái chớp mắt,
một đời người quá ngắn ngủi.
Tuyết Hàm nghe xong lời này thì hoảng sợ, vội nói:
- Mẹ, người đừng nói như vậy, người và cha phải
sống lâu trăm tuổi.
Tuyết Hàm cảm thấy nhất định vì Diêu hầu phu
nhân Bạch thị qua đời đã làm mẹ sợ. Nói ra cũng phải, tuổi tác Bạch thị chẳng lớn,
mới đó mà lại mất đó.
Trúc Lan cũng muốn sống lâu trăm tuổi, chỉ tiếc
là chỉ có thể ước mơ mà thôi. Hiện đại sống trăm tuổi đã khó huống chi là cổ đại.
- Mới đó mà con sắp phải lấy chồng rồi. Mẹ nhớ mấy
năm trước, con vẫn là đứa trẻ thích trốn trong lòng mẹ làm nũng.
Tuyết Hàm nghe xong giật thót, nói:
- Mẹ! Người đừng cảm khái nữa mà, làm con gái sợ.
Trúc Lan nhìn đôi mắt nhỏ hoảng sợ của con gái bỗng
nhiên vui vẻ, thay đổi đề tài:
- Hôm qua Dung Xuyên đến lại tặng con quà gì thế?
Hai má Tuyết Hàm đỏ lên, nàng tưởng rằng nàng và
Dung Xuyên giấu rất kín rồi nào ngờ vẫn bị mẹ biết.
- Vòng tay ạ.
Trúc Lan thầm nghĩ, từ khi trong tay Dung Xuyên
có nhiều bạc hơn thì thằng nhóc này không ngừng mua quà cho con gái. Một tháng
tặng hơn bốn năm lần là ít, nào là trang sức mới về của cửa hàng bán trang sức,
nào là tập truyện du ký mà con gái thích, tranh vẽ,... cô thấy mà hâm mộ. Cô
còn nói với Chu Thư Nhân, lần này Chu Thư Nhân thua rồi. Chu Thư Nhân không vượt
qua được Dung Xuyên, Dung Xuyên có cả đống bạc, thằng nhóc này giàu nứt đố đổ
vách!
*****
Hoàng cung, trong chính điện c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.