Minh Vân định cản Cổ Lưu Phong, nhưng cuối cùng
hắn không vươn tay. Lưu Phong chẳng qua chỉ muốn để lại ấn tượng tốt với ông nội
thôi.
Chu phủ, Trúc Lan thấy điểm tâm trong tay Cổ Lưu
Phong thì mỉm cười tự mình nhận lấy:
- Tốn kém làm gì.
Cổ Lưu Phong thấy không ghét bỏ điểm tâm y mua,
y mới an tâm:
- Phải là Lưu Phong làm phiền mới đúng.
Chu Thư Nhân nói:
- Lát nữa mới có cơm tối, đến tiền viện trước
đi.
Minh Vân thấy Cổ Lưu Phong ngây người cả buổi, bèn
kéo Lưu Phong:
- Đi thôi.
Cổ Lưu Phong vội vàng cúi chào rồi nhanh chóng
nhấc chân đi theo Minh Vân. Chu đại nhân muốn kiểm tra y, y nhất định phải biểu
hiện thật tốt.
Tiền viện
Chu Thư Nhân ngồi xuống, ra hiệu cho Minh Vân và
Cổ Lưu Phong ngồi. Còn hai đứa Minh Đằng thì quay về sân đi thay quần áo.
Cổ Lưu Phong rất căng thẳng. Từ sau khi đi gặp
Chu đại nhân cùng cữu cữu, y nghe cữu cữu nhắc đến Chu đại nhân không ít. Y có
thể nhận ra, cữu cữu rất sùng bái Chu đại nhân.
Trong tay Chu Thư Nhân là quyển sách đã chuẩn bị
từ sớm, anh nói:
- Bản quan nghe Minh Vân thường xuyên nhắc đến
ngươi, hôm nay sẽ kiểm tra xem thế nào. Nếu có cái gì không hiểu, ngươi cứ hỏi
bản quan bất cứ lúc nào.
Cổ Lưu Phong kích động trong lòng. Học thức của
sư phụ của y không tệ, nhưng tầm nhìn không thể sánh bằng Chu đại nhân. Đây là
cơ hội hiếm có, y nói:
- Tạ ơn đại nhân.
Chu Thư Nhân rất thích đứa nhỏ này, bên cạnh đó
cũng vì cháu trai nên anh sẵn lòng tiêu tốn tâm tư. Trên quan trường cần có bằng
hữu, gây dựng được nền móng từ nhỏ đáng tin hơn bạn bè trên chốn quan trường
sau này.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Xương Liêm hồi phủ
là lúc bữa tối đã xong. Bởi vì Cổ Lưu Phong ở đây, hôm nay tách ra ăn cơm. Mấy
người Ngọc Lộ trong nhà lớn rồ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.