Đoàn người phủ Quốc Công đi ngang qua các phủ khác, nhà nào cũng phái quản gia hoặc tôi tớ chạy ra ngoài cửa thám thính để biết phủ Quốc Công định đi đâu. 
Ở Diêu Hầu Phủ, Diêu Văn Kỳ cau màu. Ông ta đích thân đi ra cửa phủ hóng chuyện. Lúc đi tới cửa, gặp được con trai cả Diêu Triết Dư, ông ta hờ hững nói:
- Ngươi cũng tự mình ra đây thăm dò à?
Từ lúc hồi kinh tới nay, Diêu Triết Dư vẫn luôn làm việc ở Binh Bộ. Chỉ có phụ thân tìm hắn ta, chứ hắn ta sẽ không chủ động đi tìm phụ thân. Hắn ta trở lại Kinh Thành bấy lâu, đây là lần thứ năm thấy mặt phụ thân. 
- Đúng vậy. 
Diêu Văn Kỳ nắm chặt mấy ngón tay trong lòng bàn tay. Mỗi lần chạm mặt đứa con trai cả, ông ta đều cảm thấy hối hận. Hối hận bởi vì trước kia nghe lời phụ thân, mà không xử lý đứa con trai cả này luôn một thể. 
Cửa bên Diêu Hầu Phủ mở ra, xe ngựa của phủ Quốc Công đã đi qua rồi, chỉ còn nhìn thấy tôi tớ khiêng rương theo sau. Mặc dù không biết trong rương là gì, nhưng nhìn bước chân nặng nề của tôi tớ cũng có thể đoán được đồ vật trong rương rất có trọng lượng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play