Buổi chiều, Trúc Lan về phủ không gọi tất cả con dâu cùng tới mà là đi tìm từng người. Gọi tới cùng lúc, cô sợ sẽ khiến mấy cô con dâu khó xử. Bởi lẽ tiền bạc trong tay vợ của ba đứa con trai lớn không thể sánh bằng Huyện chúa. 
Trúc Lan gặp riêng từng người, bắt đầu là vợ của Lão Đại:
- Chuyện là như vậy, hiện tại mẹ không có nhiều bạc, cho nên muốn mượn mỗi nhà một ít. Hai tháng sau mẹ sẽ trả lại cho các con.
Lý thị suy nghĩ rất nhiều khả năng, thế nhưng không thể ngờ rằng mẹ chồng muốn mượn bạc của nhà mình. Trong tay Đại phòng không có bao nhiêu bạc, số bạc hiện có là tiền lợi từ cửa hàng bán điểm tâm. 
- Mẹ, Đại phòng mua cửa hàng theo mẹ, bây giờ trong nhà chỉ còn khoảng chừng 800 lượng bạc. Mẹ, số bạc này coi như lòng hiếu thảo của Đại phòng chúng con. Chẳng qua bạc của chúng con không nhiều, không thể giúp được gì cả. 
Trúc Lan cũng không nghĩ rằng Đại phòng có nhiều, bạc của Đại phòng tiêu vào chỗ nào thì cô là người rõ nhất. Cô mở lời với Lý thị, không phải là để thử lòng hiếu thảo. Cô chỉ hy vọng các phòng càng đoàn kết hơn, nhà nào cũng bỏ bạc ra, bao nhiêu cũng là tấm lòng. Cô cũng mong muốn con gái biết được, sau này có thể giúp đỡ các ca ca nhiều hơn. Người mẹ như nàng hết lòng chẳng khác nào mẹ ruột cả. 
Trúc Lan cười nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play