Chu Thư Nhân ngồi thẳng lưng lại, trên mặt không còn tươi cười, từ từ chuyển sang vẻ mặt rầu rĩ:
- Kế hoạch vạch ra ban đầu là để mấy cuốn sách cổ bị hư hao vào thư quán. Chỉ là, hầy, hư hao nặng quá, cũ nát hết rồi, thư quán bị lỗ cho nên...
Câu nói kế tiếp, Chu Thư Nhân không nói ra, ai cũng là người thông minh nên hiếu hết ấy mà!
Tiêu đại nhân hiểu ra, trong lòng nghĩ thầm: quả nhiên Chu Thư Nhân không khiến lão thất vọng mà. Mấy vị hoàng tử ở đây đều là kẻ tiền bạc rủng rỉnh, của cải phong phú. Năm xưa nhà mẹ của mấy vị hoàng tử vơ vét đủ thứ nên hoàng tử giàu nứt đố đổ vách, cũng vì có nền tảng và tiền bạc thành ra mới liên tục làm mấy chuyện lén lút.
Nhị hoàng tử Trương Cảnh Dương chỉ muốn cắn Chu Thư Nhân một cái. Đồ lòng dạ nham hiểm, moi tiền thì thôi đi, còn tính moi cả đồ sưu tầm của hắn nữa chứ. Những món hắn sưu tầm toàn là đồ quý báu, cực kỳ có giá trị, món nào món nấy quý giá vô cùng.
Tam hoàng tử Trương Cảnh Thời nhếch môi:
- Chu đại nhân, ngươi nói lời này là đang ép người khác phải đổ máu đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT