Sáng sớm hôm sau, nhiệt độ không khí tăng lên, tâm trạng Trúc Lan khá tốt. Nhiệt độ tăng lên một chút thì con trai và Dung Xuyên cũng đỡ chịu cực. Trên mặt Đổng thị rạng rỡ hơn hẳn, tiếc là đến chiều Đổng thị nhận được thư từ Chu phủ gửi tới. Không những nụ cười tắt ngấm, mà sắc mặt còn rất u ám. Trúc Lan đoán được nguyên nhân, con gái gửi thư cho Đổng thị, cũng viết riêng cho cô một phong thư khác.

Trúc Lan thật sự không ngờ, Đổng gia sẽ gửi con cháu tới đây. Tuổi của đứa bé không lớn, khoảng bảy tám tuổi. Đứa trẻ được đưa đến là con trai út của Đại ca Đổng thị, không có người lớn nào đi theo tới, chỉ có bà tử và tôi tớ tháp tùng, quả thật khá tham vọng. Chẳng trách sắc mặt Đổng thị trầm xuống, không đơn giản vì tức giận khi bị Đổng gia ném con cho thị, mà còn tức giận do để đứa trẻ tới đây một mình, vừa không an toàn vừa bị mất mặt.

Đổng thị ở trong phòng ngủ của mình, thị đang tức muốn chết luôn. Thị sớm đoán được sẽ có màn kịch này, nhưng thị không nghĩ có thể mất mặt đến độ này. Để một đứa bé tự mình đến đây, người lớn ngỏm hết rồi sao? Đổng thị tức giận một hồi rồi mới ngồi xuống, tức giận khiến thị thấy đầu óc mình choáng váng. Quả thật là hại thị mà, lần này mất mặt quá sức, không biết nhà của tướng công sẽ đánh giá nhà mẹ đẻ của thị như thế nào đây.

*****

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play