Trúc Lan nhoài người ra nhìn, sau đó sửng sốt. Trước mắt là một cặp vợ chồng trẻ, tuổi của người vợ không lớn, mặt mũi bị tóc che mất, lý do của việc dùng tóc che mặt là vì khuôn mặt của nữ tử - trên mặt cô ta vết sẹo. Trúc Lan hoảng hốt, chờ nhìn kỹ lại thì cặp vợ chồng trẻ đó đã rời đi.

Lý thị nhỏ giọng hỏi:

- Mẹ, hình như hồi nãy là Vương Tam Nha đúng không, con không nhìn nhầm chứ?

Nhưng Lý thị lại nói với giọng điệu không chắc chắn vì cảm thấy không giống cho lắm. Phụ nhân vừa nãy mặc quần áo bằng vải thô, nhìn bàn tay là biết ngay bàn tay lao động. Trong ấn tượng của nàng ta, cho dù còn ở thôn Chu gia thì Vương Như vẫn luôn đeo vàng đeo bạc, có lẽ không thể mặc gấm vóc lụa là, nhưng quần áo của Vương Như luôn là hàng tốt. Chứ đâu giống như hiện tại, phụ nhân vác một cái giỏ tre sau lưng, lại còn gả cho một hán tử trông như ngư dân, sự khác biệt này quá to lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play