Bên trong chính điện, hai chân Chu Thư Nhân tê rần vì đứng nãy giờ. Anh không biết mình đã đứng bao lâu, anh thoáng thấy trên trán Uông đại nhân đã lấm tấm mồ hôi hột. Uông đại nhân là người chưa chịu cực bao giờ, có vẻ như sắp chịu không nổi. Ánh mắt của anh hướng về các vị hoàng tử đang đứng, mỗi một người đều đang giữ nguyên tư thế. Chu Thư Nhân cực kỳ thán phục, toàn là được tôi luyện mà ra. Cuối cùng, Chu Thư Nhân mới cúi đầu nhìn Ngũ hoàng tử. Trên nền gạch đã có dấu của mồ hôi, quỳ trên nền gạch lạnh băng thế này chắc chắn chân đã không còn cảm giác.

Cho dù Chu Thư Nhân có lớn gan đến đâu, lúc này cũng không có can đảm đi nhìn lén vẻ mặt của Hoàng thượng. Anh thật sự muốn trở về nghỉ ngơi, Cẩn Ngôn đã hồi phủ rồi, có lẽ bếp lò đã được nhóm sẵn, cả nước ấm nữa, rất muốn pha một thùng nước ấm để tắm.

Hoàng thượng buông bút lông trong tay xuống, sau đó phủ tờ giấy đã viết xong lại. Ngài vung cánh tay, nhìn thoáng qua trong chính điện.

- Tri phủ Tân Châu Chu Thư Nhân có công trong vụ án này, ban thưởng một ngàn lượng vàng, bốn căn cửa tiệm trong thành Tân Châu và một số đồ cổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play